🐂 Phân Tích Văn Học

Hôm nay, Trường Trung cấp Bách Nghệ TP.HCM sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học. Viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học Sử dụng Phân tích kỹ thuật để dự báo thị trường và tư vấn đầu tư chứng khoán (cổ phiếu, hợp đồng tương lai) Tốt nghiệp Đại học chính quy chuyên ngành kinh tế, tài chính tòa nhà E.Town Central, 11 Đoàn Văn Bơ, Phường 13, Quận 4, TP.HCM, Đánh giá nghị luận văn học sang thu. Bài thơ Sang thu là bức tranh giao mùa tuyệt đẹp, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Với 17 bài phân tích Sang thu, kèm theo dàn ý chi tiết sẽ giúp các em học sinh lớp 9 cảm nhận rõ nét sự chuyển mùa kỳ diệu của đất 📢 CÁCH LÀM DẠNG BÀI PHÂN TÍCH NHÂN VẬT TRONG TÁC PHẨM TỰ SỰ 📢 ♦ Một dạng đề rất phổ biến trong các bài nghị luận văn học là nghị luận về một nhân vật trong tác phẩm tự sự. Khó khăn mà phần nhiều các bạn học sinh thường gặp khi làm dạng bài này là không biết cách sắp xếp và triển khai ý, không Phân tích truyện ngắn Lão Hạc . Bài văn Phân tích truyện ngắn Lão Hạc gồm dàn ý chi tiết, 5 bài văn phân tích mẫu được tuyển chọn từ các bài văn phân tích đạt điểm cao của học sinh trên cả nước giúp bạn đạt điểm cao trong bài kiểm tra, bài thi môn Ngữ văn 8. Với soạn bài Viết văn bản nghị luận phân tích, đánh giá một tác phẩm truyện Ngữ văn lớp 10 Kết nối tri thức sẽ giúp học sinh trả lời câu hỏi từ đó dễ dàng soạn văn 10. Dàn ý phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học. Khi lập dàn ý để Viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học lớp 7 cần sắp xếp các thông tin và ý tưởng của phần tìm ý thành một dàn ý. Các em cần tập trung vào một số KHOÁ HỌC ONLINE PHÂN TÍCH VÀ ĐỊNH GIÁ CỔ PHIẾU; HỌC PHÍ GỐC: 2,800,000 ; HỌC PHÍ LỚP ONLINE (giảm ngay 40% đối với lớp học online) 81/10B Hồ Văn Huê, Phường 9, Quận Phú Nhuận, TP.HCM (028) 3848 7238 (0) 0908 16 98 98; kinhdoanh@vietstock.vn . Giờ làm việc. Thứ 2 - thứ 6 : Phân tích đánh giá đóng góp văn học trung đại Việt Nam. Văn mẫu lớp 10 / By thanhthuy / ngữ văn lớp 10, văn học trung đại, văn học việt nam, văn thuyết minh. Văn học trung đại là mở đầu cho văn học viết Việt Nam. Giữ vai trò to lớn trong việc hình thành, kết tỉnh những A0SLf. Phân Tích Tôi Đi Học ❤️️ 15 Bài Văn Mẫu Ngắn Hay Nhất ✅ Đón Đọc Tuyển Tập Bài Viết Nghị Luận Văn Học Ngắn Gọn Và Đầy Đủ Được Chọn Lọc. Cách Phân Tích Tôi Đi HọcDàn Ý Phân Tích Tôi Đi HọcPhân Tích Bài Tôi Đi Học Lớp 8 – Mẫu 1Phân Tích Bài Văn Tôi Đi Học Hay Nhất – Mẫu 2Phân Tích Truyện Ngắn Tôi Đi Học Ngắn Gọn – Mẫu 3Phân Tích Nhân Vật Tôi Trong Bài Tôi Đi Học – Mẫu 4Phân Tích Nhân Vật Tôi Trong Tôi Đi Học Ngắn Nhất – Mẫu 5Phân Tích Nhân Vật Tôi Đi Học Nâng Cao – Mẫu 6Phân Tích Tâm Trạng Tôi Trong Bài Tôi Đi Học – Mẫu 7Phân Tích Tâm Trạng Của Tôi Đi Học Chi Tiết – Mẫu 8Phân Tích Hình Ảnh So Sánh Trong Tôi Đi Học – Mẫu 9Phân Tích Phép So Sánh Trong Bài Tôi Đi Học Đầy Đủ – Mẫu 10Phân Tích Chất Thơ Trong Truyện Ngắn Tôi Đi Học – Mẫu 11Phân Tích Chất Thơ Trong Bài Tôi Đi Học Học Sinh Giỏi – Mẫu 12Phân Tích Nhan Đề Tôi Đi Học – Mẫu 13Phân Tích Bố Cục Bài Tôi Đi Học – Mẫu 14Phân Tích Từng Đoạn Của Bài Tôi Đi Học – Mẫu 15 Tham khảo hướng dẫn cách phân tích Tôi đi học dưới đây sẽ giúp các em học sinh nắm bắt được những định hướng làm bài cụ thể. 👉 Bước 1 Tìm hiểu về tác giả và tác phẩm Tôi đi học cần phân tích. Giới thiệu đôi nét về tác giả Thanh Tịnh Nhà văn với những sáng tác toát lên vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu, trong nét về văn bản “Tôi đi học” in trong tập “Quê mẹ”, xuất bản 1941, kể lại những kỉ niệm và cảm xúc của nhân vật “tôi” trong buổi tựu trường đầu tiên. 👉 Bước 2 Phân tích chi tiết tác phẩm Tôi đi học. tích cơ sở để nhân vật tôi có những liên tưởng về ngày đầu tiên đi học của mình Biến chuyển của cảnh vật sang thu Cuối thu, thời điểm tựu trường, cảnh thiên nhiên với lá rụng nhiều, mây bàng bạc khiến lòng người nhẹ nhàng mà bồi hồi nhớ lạiHình ảnh những em bé núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường,…Gợi nhớ, cơ sở liên tưởng tương đồng tự nhiên tích những hồi tưởng của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học a. Tâm trạng khi cùng mẹ đi trên đường đến trường Cảnh vật, con đường vốn rất quen nhưng lần này cảm thấy cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng mình, cảm thấy trang trọng, đứng đắn ngỡ, lúng túngTừ ngữ gợi tả, nghệ thuật so sánh, chọn lọc chi tiết tiêu biểu, cụ thể tâm trạng bỡ ngỡ của “tôi” trong buổi tựu trường đầu tiên b. Khi đứng giữa sân trường và nghe gọi tên vào lớp học Không khí của ngày hội tựu trường náo nức, vui vẻ nhưng cũng rất trang thấy nhỏ bé so với trường, lo sợ vẩn hộp, lo sợ chờ nghe gọi tên sắp vào lớp học thì lo sợ, bật khócDiễn tả sinh động tâm trạng của nhân vật “tôi” với từng cung bậc, cảm xúc, có nhiều trạng thái cảm xúc đối lập, tâm trạng phức tạp c. Khi ngồi trong lớp học Cảm thấy vừa xa lạ, vừa gần gũi với mọi vật, với người bạn ngồi bên …Làm quen, tìm hiểu phòng học, bàn ghế, …, có cảm giác thấy quyến trạng, cảm giác của nv “tôi” khi ngồi trong lớp học, đón nhận giờ học đầu tiên hợp tự nhiên, sinh động, hấp dẫn. tích hình ảnh những người lớn Ông đốc hình ảnh một người thầy, một người lãnh đạo rất hiểu tâm lý trẻ, hiền từ, bao dungThầy giáo trẻ vui vẻ, giàu lòng yêu thươngThể hiện rõ trách nhiệm, tấm lòng của gia đình, nhà trường đối với thế hệ trẻ, đồng thời tạo môi trường giáo dục thân thiện, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn các kết thúc tự nhiên, khép lại bài văn nhưng mở ra một bầu trời mới, một khoảng không gian mới, tình cảm mới. 👉 Bước 3 Khẳng định lại những nét tiêu biểu về nghệ thuật làm nên thành công của tác phẩm. Miêu tả tinh tế, chân thật diễn biến tâm trạng, ngôn ngữ giàu yếu tố biểu cảm, hình ảnh so sánh độc đáo và giọng điệu trữ tình, trong trích ngắn gọn nhưng để lại trong lòng người bao niềm bồi hồi, xúc động khi nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình. Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀️ Tóm Tắt Văn Bản Tôi Đi Học ☀️ 16 Bài Mẫu Tóm Tắt Ngắn Hay Dàn Ý Phân Tích Tôi Đi Học Lập dàn ý phân tích Tôi đi học sẽ giúp các em học sinh xác định được bố cục và những luận điểm trọng tâm khi làm bài. Tham khảo mẫu phân tích Tôi đi học dàn ý chi tiết như sau I. Mở bài phân tích Tôi đi học Giới thiệu tác giả, tác phẩm “Tôi đi học” là truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Thanh quát nội dung, nghệ thuật chính của tác phẩm Tác phẩm là dòng hồi tưởng về những kỉ niệm trong sáng của ngày đầu tiên đi học. II. Thân bài phân tích Tôi đi học a. Luận điểm 1 Diễn biến tâm trạng nhân vật “tôi” trong ngày đầu tiên đến trường *Tâm trạng nhân vật tôi trên con đường tới trường -Thiên nhiên Những kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên trong đời được nhân vật “tôi” nhớ lại là thời điểm cuối thucây cối đang mùa thay chiếc lá khô xào xạc trên đường tưởng như vô tri vô giác ấy đã trở thành những màu sắc thông điệp, thanh âm riêng hối gọi lòng người nhớ về ngày khai trường đầu tiên. -Con người Hình ảnh trực tiếp tác động đến tác giả để tác giả nhớ tới buổi khai trường của chính mìnhĐó là hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè trong lần đầu tiên tới trường -Tâm trạng nhân vật Nhớ về những kỉ niệm mơn man thuở bé của mìnhVui sướng, háo hức như buổi khai giảng của chính mình -Những kỉ niệm của nhân vật tôi Tác giả nhớ rất rõ từng chi tiết trong khung cảnh trên con đường đến trường, sương thu và gió lạnh với con đường dài và hẹp dường như trở nên khác lạ trong đôi mắt trẻ thơ bởi một điều vô cùng đơn giản “Hôm nay tôi đi học”.Những suy nghĩ, hành động, từng cảm nhận về chính bản thân mình, từ bộ quần áo đến những hành trang mang theo đều cho thấy sự thay đổi, khôn lớn trong cậu bé nhưng đâu đó vẫn còn nét hồn nhiên, ngây thơ của một đứa trẻ lên 5. *Tâm trạng nhân vật “tôi” khi tập trung ở sân trường Cảm nhận của cậu học trò về ngôi trường đã có sự thay đổi rõ rệt, cậu vừa ngỡ ngàng, vừa cảm thấy nhỏ bé, lo sợ trước một ngôi trường đầy uy nghi, trang trọng trước cậu bé và những người bạn xung quanh đều “như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”. Hình ảnh so sánh thể hiện sự hồn nhiên, ngây thơ trong tâm hồn cậu bé và tâm trạng lo sợ, hoang mang trong bước đi đầu tiên của cuộc suy nghĩ, cảm nhận của cậu bé trước tất cả sự thay đổi, trước bạn bè, trước thầy cô vừa thể hiện sự hồn nhiên, ngây thơ, vừa bộc lộ tâm trạng bối rối, cảm xúc vừa háo hức vừa có chút bơ vơ, lạc lõng bởi đây là lần đầu tiên cậu xa mẹ. *Tâm trạng nhân vật khi vào lớp và học bài học đầu tiên Lớp học là một thế giới khác biệt, cách biệt với thế giới ở bên ngoài khung cửa. Ngồi trong lớp, cậu bé thấy xốn xang những cảm giác lạ và quen đan xen, trái ngược nhau bởi đó là giây phút sang trang của một tâm hồn trẻ dại, tạm biệt thế giới ấu thơ chỉ biết nô đùa, nghịch ngợm để bước vào thế giới tuổi học trò nghiêm chỉnh đầy khó khăn mà biết bao hấp biến tâm trạng nhân vật “tôi” để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc, không chỉ bởi sự hồn nhiên, ngây thơ mà còn bởi nó khiến mỗi chúng ta nhớ về tuổi thơ của chính bản thân mình. b. Luận điểm 2 Phân tích đặc sắc về nghệ thuật Nghệ thuật khắc họa tâm ký nhân vật vô cùng tinh tếSự kết hợp giữa phương thức tả và kể giúp cho cảm xúc, tâm trạng nhân vật được thể hiện một cách tự nhiên hợp lí. III. Kết bài phân tích Tôi đi học Khẳng định lại giá trị tác phẩm “Tôi đi học” không chỉ hấp dẫn người đọc ở nghệ thuật kể chuyện, xây dựng hình ảnh, mà còn khơi gợi trong mỗi chúng ta những kỉ niệm riêng, đẹp đẽ, trong sáng của ngày tựu hệ, đánh giá Truyện ngắn “Tôi đi học” làm nên thành công cho nhà văn Thanh Tịnh. Đừng bỏ qua 🔥 Sơ Đồ Tư Duy Tôi Đi Học 🔥 11 Mẫu Vẽ Tóm Tắt Phân Tích Ngắn Hay Phân Tích Bài Tôi Đi Học Lớp 8 – Mẫu 1 Bài văn mẫu phân tích bài Tôi đi học lớp 8 dưới đây sẽ mang đến cho các em học sinh những gợi ý làm bài đặc sắc. Tôi đi học là truyện ngắn giàu chất trữ tình của nhà văn Thanh Tịnh. Truyện không đi vào những biến cố, những xung đột xã hội gay gắt mà đó là những cung bậc cảm xúc khác nhau của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đến trường. Câu chuyện vì thế mặc dù nhẹ nhàng nhưng vẫn vô cùng sâu lắng, in những dấu ấn đậm nét trong lòng người đọc. Câu chuyện được bắt đầu bằng không gian thấm đẫm chất thu, không gian của tiếng trống khai giảng, của những ngày cắp sách đến trường “hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Từ những ngày của hiện tại, nhân vật tôi nôn nao nhớ về quá khứ, nhớ về ngày đầu tiên đến trường của mình. Sự thay đổi cả về tâm trạng và nhận thức của nhân vật tôi diễn ra theo từng chặng, phù hợp với cách đọc và tư duy của các bạn nhỏ, nhưng vẫn khiến người lớn thấy xúc động vì được sống lại những cảm giác về ngày đầu tiên đến trường của mình. Sự thay đổi ấy trước hết là ở cảm giác về con đường đến trường “con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học”. Nhân vật tôi tự thấy bản thân đã thay đổi, đã trưởng thành, bởi vậy không chỉ khung cảnh thay đổi mà ngay cả những hoạt động hàng ngày của cậu như thả diều hay ra đồng nô đùa với chúng bạn đã không còn nữa. Trong nhận thức non nớt của mình, cậu bé nhận rằng bản thân đã chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời, mình đã khôn lớn và trưởng thành hơn. Trong bộ quần áo vải dù đen được mẹ bị chu đáo chuẩn bị, cậu thấy mình trang trọng và đứng đắn hơn. Tác giả đã thật tinh tế khi dùng hai từ “trang trọng” “đứng đắn” để diễn tả tâm trạng, sự trưởng thành của nhân vật tôi. Hành trình thay đổi nhận thức còn được thể hiện trong hành động hết sức đáng yêu của cậu bé, cậu cầm hai quyển vở trên tay đã thấy nặng nhưng còn yêu cầu “mẹ đưa bút thước cho con cầm” với ý nghĩ ngây thơ “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”. Ý nghĩ non nớt có chút buồn cười nhưng cũng thật đáng trân trọng của cậu bé. Khi đến trường là một chuỗi những cung bậc cảm xúc khác nhau, cho thấy cậu bé là một người có tâm hồn tinh tế, nhạy cảm. Trước sân trường Mĩ Lí dày đặc người, ai cũng quần áo tươm tất, gương mặt tươi vui, sáng sủa, khiến cậu bé đâm ra lo sợ vẩn vơ. Có lẽ đây là cảm giác của bất cứ ai vào ngày đầu tiên đến trường, cảm giác cô đơn, lạc lõng, vừa muốn hòa cùng mọi người mà lại vừa lo lắng, sợ hãi. Nhưng đâu chỉ có cậu bé, những người bạn như cậu cũng như những chú chim non đứng nép bên người thân. Khi đứng trước sân trường cảm giác “chơ vơ” lại dấy lên. Rồi khi được thầy thống đốc gọi tên nhân vật tôi giật mình, lúng túng, quả tim như ngừng đập. Và đáng yêu nhất chính là lúc cậu bé bất giác òa khóc lên nức nở khi sắp phải chia tay mẹ để vào lớp học. Cậu bé được bước vào một thế giới mới, rời xa thế giới quen thuộc có mẹ ở bên chăm sóc, đùm bọc. Bước vào lớp học là cảm giác vừa xa lạ, vừa gần gũi, vừa ngỡ ngàng nhưng cũng rất tự tin. Nhân vật tôi cảm thấy mùi hương lạ xông lên trong lớp, mọi thứ xung quanh đều lạ, tự nhận chỗ ngồi làm của riêng, ngay cả người bạn lần đầu tiên gặp cũng không hề có cảm giác lạ lẫm. Nhân vật tôi đã tái hiện một cách đầy đủ, chân thật những cung bậc cảm xúc khác nhau về ngày đầu tiên đến trường. Một cách thật tự nhiên, mỗi chúng ta dường như cũng được sống lại bầu không khí của ngày tựu trường đầu tiên ấy. Tác phẩm không chỉ đề cập đến cung bậc cảm xúc về ngày đầu đến trường của các bạn nhỏ mà còn cho người đọc thấy chân dung của bậc phụ huynh, của thầy cô để làm bật lên tầm quan trọng của giáo dục với thế hệ trẻ. Phụ huynh chuẩn bị chu đáo cho con em vào ngày tựu trường quần áo, sách vở tươm tất; cầm đồ dùng học tập giúp con; tham dự buổi khai giảng của con. Các thầy cô hết sức tận tình, nhân hậu, hiền từ với các em học sinh, đặc biệt là với các bạn học sinh mới. Thầy hiệu trưởng từ tốn, bao dung, nhìn học sinh bằng cặp mắt hiền từ, khuyên nhủ, động viên các em “Các em đừng khóc. Trưa nay các em còn được về nhà cơ mà. Và ngày mai lại được nghỉ cả ngày nữa”. Qua câu nói ta thấy được thầy hiệu trưởng là người am hiểu tâm lí trẻ em lần đầu tới lớp, chưa quen với việc học. Những lời động viên của thầy giúp những đứa trẻ bớt lo lắng và vững tâm hơn. Còn thầy giáo trẻ là người vui tính, giàu tình yêu thương, gương mặt luôn tươi cười, ân cần với các em. Tác phẩm đã xây dựng một tình huống truyện thật đặc biệt – ngày đầu tiên đến trường với biết bao cảm xúc, tâm trạng về dấu mốc quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Kết cấu câu chuyện phù hợp theo dòng hồi tưởng. Kết hợp linh hoạt các phương thức biểu đạt tự sự, miêu tả, biểu cảm diễn tả đầy đủ và hợp lí các cung bậc cảm xúc nhân vật. Ngôn ngữ nhẹ nhàng, sâu lắng, giọng văn thơ mộng, mượt mà, tinh tế. Với ngôn ngữ kể chuyện tự nhiên, nhẹ nhàng, giàu chất thơ, tác phẩm đã làm sống dậy những cung bậc cảm xúc về ngày đầu tiên đến trường. Buổi tựu trường sẽ là kỉ niệm ghi dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng mỗi người. Đồng thời cũng nhận thấy vai trò, tầm quan trọng của giáo dục đối với thế hệ tương lai. Gợi ý 🌳 Phát Biểu Cảm Nghĩ Của Em Về Dòng Cảm Xúc Của Nhân Vật Tôi Trong Truyện Ngắn Tôi Đi Học 🌳 15 Bài Hay Phân Tích Bài Văn Tôi Đi Học Hay Nhất – Mẫu 2 Đón đọc văn mẫu phân tích bài văn Tôi đi học hay nhất được chọn lọc và chia sẻ dưới đây dành cho các em học sinh. Trong đời học sinh của mỗi người, có lẽ ai ai cũng hơn một lần được cha hoặc mẹ dắt tay đến trường trong tâm trạng sợ sệt, lo âu. Ký ức ấy tồn tại mãi. Rồi mỗi năm, khi mùa tựu trường đến, ký ức ấy có dịp sống lại trong tâm trí mỗi người. Nhưng để có những trang sách ghi lại những hồi ức đẹp làm xúc động lòng người thì có lẽ chỉ có Thanh Tịnh với truyện ngắn Tôi đi học. Bốn trang sách ghi lại hồi ức của nhà văn vào buổi sáng mùa thu trên đường từ nhà đến ngôi trường làng trong buổi học đầu tiên sao mà nhẹ nhàng với những chi tiết dễ thương của tuổi thơ lần đầu theo mẹ tới trường. Trước hết, Thanh Tịnh nêu lý do có thể được xem là động lực thôi thúc ông viết truyện ngắn này. Lý do mà nhà văn đã nêu trong truyện ngắn có cả thời gian “hằng năm cứ vào cuối thu ”, có cả không gian “lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc”, và có cả con người là “mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường”. Những hình ảnh gợi nhớ được miêu tả bằng những dòng văn nhẹ như thơ ấy đã khiến lòng tác giả “lại nao nức nhớ lại những kỷ niệm mơn man”, khiến tâm trạng của nhà văn “lại tưng bừng rộn rã” về buổi tựu trường. Và tác giả đã nhớ lại, những hình ảnh trong ký ức hiện về như một cuốn phim quay chậm theo trình tự thời gian, bắt đầu từ “Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh… ” Đấy là mốc thời gian thay đổi đời sống tuổi thơ và cũng là cuộc đời của nhà văn và có thể của mọi người sau này nên có khó thể nào quên được. Còn diễn biến tâm trạng thì từ con đường làng cho tới lớp học. Thanh Tịnh đã tái hiện tất cả vào những trang văn bằng nghệ thuật viết tự sự. cảnh làng quê, trên con đường làng dài và hẹp, như nhà văn đã mô tả Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học.” Mọi nét nhìn đều thay đổi, tâm trạng cũng diễn biến không ngừng đều do ở câu văn ngắn gọn và dễ hiểu “Hôm nay tôi đi học”. Cũng là con sông làng nhưng giờ đây “tôi” không được “lội qua sông thả diều như thằng Quý”. Cũng là cánh đồng làng nhưng “tôi” không được ra đó nô đùa như thằng Sơn. Việc “đi học” đã thay đổi con người “tôi”. Từ một đứa trẻ thích lội qua sông thả diều, nô đùa, bẫy chim trên đồng ruộng, sáng hôm nay “Trong chiếc áo vải dù đen dài tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn” hẳn lên. Thay đổi từ cách ăn mặc cho tới tính cách của con người chẳng phải là “sự thay đổi lớn” sao?! Cái hay của nhà văn là tạo ra điểm nhấn gợi đúng vào cảm xúc của người đọc ấy. Dù không cùng hoàn cảnh, không cùng nơi chốn, thời điểm với nhân vật “tôi” nhưng hàng triệu người vẫn thấy bóng dáng, cảm nhận của mình khi đọc được dòng văn trên. Từ điểm nhấn là “sự thay đổi lớn” ấy, nhà văn đi vào chi tiết trên đường “tôi” theo mẹ đến trường bằng lối miêu tả hình ảnh xen lẫn với biểu cảm. Các hình ảnh lại được miêu tả theo kiểu dây chuyền bằng cái nhìn tinh tế. “thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi… trao sách vở cho nhau xem”. Họ “ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút thước nữa” mà chẳng thấy khó khăn gì trong lúc chỉ cầm hai quyển vở mới mà “tôi đã bắt đầu thấy nặng. Tôi bậm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại cẩn thận. Ớ đoạn văn ấy, nhà văn cứ nhìn sự việc, sự vật của người rồi cảm nhận ở mình cùng với sự vật, sự việc ấy. Nhìn thấy sách vở đã vậy, khi nhìn thấy “bút thước” mà mấy cậu học trò đang cầm “tôi” cũng đòi mẹ đưa bút thước cho cầm. Khi nghe mẹ bảo để mẹ cầm cho cũng được thì “tôi” lại nghĩ “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”. Đấy là một ý nghĩ “vừa non nớt vừa ngây ngô” thật dễ thương chỉ xuất hiện ở trẻ thơ. Theo thời gian và con đường đi tới, nhân vật “tôi” cùng mẹ đã đến nơi cần đến. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt “tôi” là “Trước sân trường làng Mĩ Lí dày đặc cả người. Thế là “tôi” nhớ lại chỉ mới trước đây mấy hôm thôi nhân đi bẫy chim quyên cùng với bạn, “tôi” cũng đã vào quan sát kĩ từng phòng ngôi trường này, và chỉ có cảm tưởng là “nhà trường cao ráo và sạch sẽ hơn các nhà khác trong làng”. Đó là nhận xét đúng với thực tế. Vào thời buổi ấy, làng quê nào ở miền Trung cũng nhiều nhà tranh vách đất, thỉnh thoảng mới bắt gặp một hai ngôi nhà ngói nhỏ. Duy chỉ có đình chùa và trường học mới có vẻ cao ráo và sạch sẽ hơn tất cả các nhà khác trong làng. Nhưng bây giờ thì nó lại khác. “trước mắt tôi trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp. Sân nỏ rộng, mình nó cao hơn trong những buổi trưa hè đầy vắng lặng. Lòng tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ”. Tại sao thế, cũng là một ngôi trường ấy thôi mà! Đấy cũng là cảm nhận của tuổi thơ về một sự vật ở hai thời điểm và hai hoàn cảnh khác nhau. Ở thời điểm “trước đó mấy hôm”, nhân vật “tôi” tới trường Mĩ Lí vào những ngày hè vắng lặng trong cảnh sông thả diều, bẫy chim thường ngày, nên chỉ thấy nó cao ráo và sạch sẽ hơn các nhà trong làng. Còn bây giờ thì khác. Cái khác biệt trước nhất là ở cậu bé. Cậu sắp trở thành người học trò. Cậu đã bắt đầu thay đổi từ môi trường gia đình qua môi trường trường học, từ môi trường tự do bay nhảy đây đó dưới ngôi nhà và cánh đồng làng vào một lớp học trong ngôi trường này để học đọc, học viết, học tính toán. Để “biết ba chữ với người ta” như mong ước của cha mẹ. Cái khác thứ hai ấy là khung cảnh trước mắt dày đặc cả người. Và “Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ, Nhà văn đã so sánh tuổi thơ trong hoàn cảnh ấy “như con chim non… ” luôn ngập ngừng e sợ trước cảnh lạ. Hoàn cảnh đã tác động vào tâm lý của con người. Cảnh đây là cảnh ở trường học, nơi giảng dạy “tiên học lễ hậu học văn”. Người lớn bước vào còn phải giữ phép tắc lễ nghĩa huống gì là trẻ con. Tác giả đã nhớ lại và miêu tả cảnh, tình thật tinh tế, nhất là tâm trạng lo sợ vẩn vơ” của “mấy cậu học trò mới” cũng như nhân vật “tôi”. Nỗi lo sợ, cử chỉ ngập ngừng càng tăng khi nghe “một hồi trống thúc vang dội cả lòng tôi, khỉ học trò cũ sắp hàng và đi vào lớp”, nhân vật “tôi” mới “cảm thấy mình chơ vơ”. Tất cả các cậu học trò mới như “tôi” đều thụ động. Có lẽ đây là đoạn văn vừa tả cảnh vừa tả tâm lý hay nhất của bài văn. Tâm lý thì “lo sợ, ngập ngừng”, cử chỉ thì “rụt rè hai chân hết co lại duỗi.. ”, “toàn thân cũng đang run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp”. Đang trong cử chỉ và tâm trạng đó thì “ông đốc” thầy hiệu trưởng xuất hiện. Ông đọc tên từng người, rồi dặn dò phải chăm học. Rồi ông “nhìn chúng tôi với cặp mắt hiền từ và cảm động”. Từ ngoài đường, từ trong lớp học hầu như ai ai cũng ngắm nhìn khiến các cậu học trò mới “càng lúng túng hơn”. Cao điểm của tâm trạng là lúc ông đốc bảo “-Thôi, các em lên đứng đây sắp hàng để vào lớp.”, Ây là tâm trạng “trong thời thơ ấu tôi chưa lần nào thấy xa mẹ tôi như lần này”. Và chính vì có cảm giác như thế nên “Một cậu đứng đầu ôm mặt khóc. Tôi bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc theo. Tôi nghe sau lưng tôi, trong đám học trò mới, vài tiếng thút thít đang ngập ngừng trong cổ. Nhưng rồi sự lúng túng, tâm trạng lo sợ ấy cũng nguôi dần đi là nhờ những người thân, nhờ ông đốc học hiền từ, nhờ “người thầy trẻ tuổi, gương mặt tươi cười đang đón chúng tôi trước cửa lớp”. Nhờ sự an ủi, động viên của mẹ, ông đốc và người thầy trẻ tuổi mà từ tâm trạng lo sợ, lúng túng, nhân vật “tôi ” chuyển qua tâm trạng tò mò, gần gũi, và ấm áp lúc ngồi yên trong lớp học. Từ mùi hương đến những tấm hình, cái gì cũng thấy lạ và hay hay. Từ sự lạm nhận chỗ ngồi “là vật riêng của mình” đến việc nhìn người bạn ngồi bên cạnh, “một người bạn tôi chưa hề quen biết, nhưng lòng tôi vẫn không cảm thấy sự xa lạ chút nào”. Như thế, trong vòng chưa đầy một buổi sáng, nhân vật “tôi ” gần như thay đổi hoàn toàn do thay đổi môi trường hoạt động. Trường học tạo dựng môi trường thân thiện trong sáng. Hơn 70 năm sau khi “Tôi đi học” ra đời, đọc lại truyện hầu như ai cũng xúc động. Ngoài lời văn ý vị và nhẹ nhàng như thơ trong nghệ thuật kết hợp hài hòa giữa miêu tả gắn liền với cảm xúc là tài nhớ, chọn lựa và sắp xếp các chi tiết về buổi học đầu tiên của nhân vật “tôi” thành một truyện ngắn tự sự và trữ tình. Ai cũng nhận thấy có bóng dáng buổi học đầu tiên của mình ở trong truyện, nhất là hình ảnh “Tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc” đọng lại ở cuối trang văn. Hướng Dẫn Cách Nhận 🌼 Thẻ Cào Miễn Phí 🌼 Nhận Thẻ Cào Free Mới Nhất Phân Tích Truyện Ngắn Tôi Đi Học Ngắn Gọn – Mẫu 3 Bài văn mẫu phân tích truyện ngắn Tôi đi học ngắn gọn dưới đây sẽ giúp các em học sinh tham khảo cách hành văn súc tích. Truyện ngắn “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh được xuất bản năm 1941, đây là một truyện ngắn vô cùng đặc sắc, miêu tả chân thực tâm lý của nhân vật trong ngày đầu được mẹ đưa tới trường trong ngày khai giảng. Tác phẩm đã phác họa thành công nhân vật tôi với tâm trạng của hồi hộp, ngỡ ngàng của một chú bé lần đầu ngồi sau xe mẹ tới lớp, nhìn thấy những bạn nhỏ bằng tuổi mình, thấy bảng đen phấn trắng với biết bao nhiêu mới lạ. Tác giả Thanh Tịnh đã vô cùng xuất sắc khi hóa thân vào một cậu bé mới sáu tuổi để nó lên cảm xúc của mình trong ngày đầu tựu trường, với biết bao bỡ ngỡ, ngơ ngác, biết bao nhiêu điều mới lạ chưa từng thấy trong cuộc đời của cậu bé. Cảm xúc của tác giả được khởi nguồn từ những chiếc lá rụng vào mùa thu. Một buổi sớm mai gió se se lạnh. Đó chính là buổi tựu trường đáng nhớ. Một cậu bé được mẹ dắt tay đưa tới trường. Trong lòng cậu băn khoăn lắm, cậu bé tự đặt ra cho mình rất nhiều thắc mắc, nhưng cậu bé cũng vui lắm và tự cảm nhận rằng mình đã trưởng thành, đã lớn lên một bước khi không còn đi chơi lông nhông, đi lội sông, thả diều như các bạn nữa. Từ sâu thẳm trong đáy lòng cậu bé cảm thấy được rằng hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại, là một ngày thiêng liêng đánh một dấu ấn mới trong cuộc đời mình nên cậu bé rất lo lắng, hồi hộp nhưng cũng cảm thấy tự hào, hạnh phúc. Tất cả mọi thứ xung quanh cậu bé đều mới lạ, con đường làng vốn rất quen thuộc nhưng hôm nay tự nhiên cậu thấy nó kỳ diệu và mới mẻ hơn rất nhiều. Cảnh vật làng quê bình thường chẳng làm cho chú bé để ý nhưng hôm nay trong lòng cậu bé đang có sự thay đổi lớn lao, nên cậu bé thấy mọi vật xung quanh mình hình như cũng đã thay đổi. Cậu cảm thấy mình đã trưởng thành không chơi bời lêu lổng như hội bạn thân thằng Quý, thằng Sơn nữa. Cậu cảm thấy mình đã trưởng thành, đã lớn hơn các bạn. Ngày tựu trường đầu tiên chính là ngày lễ quan trọng trang nghiêm nó là kỷ niệm không bao giờ quên của cậu bé trong suốt quãng thời gian tuổi thơ cũng như trong suốt cuộc đời này. Những câu bé, cậu bé được ba mẹ cho mặc quần áo đẹp, tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau giữa sân trường nắng le lói, cho nhau xem những quyển vở mới tinh còn thơm mùi giấy mới. Cậu bé nhìn thấy mấy cô cậu ôm rất nhiều sách bút còn kèm theo thước kẻ, chú ngây thơ lắm còn nghĩ chắc người thạo lắm mới cầm nổi bút thước, mà không biết rằng bất kỳ người học trò nào cũng có những món đó bên người. Khi lần đầu nhìn thấy ngôi trường tiểu học, chú bé nhân vật tôi vô cùng ngỡ ngàng, cảm thấy mới mẻ lắm. chú vô cùng kinh ngạc trước cảnh đông vui náo nức của ngày tựu trường. Ai ai cũng ăn mặc thật đẹp, gương mặt tươi vui rạng rỡ. Chú nhìn thấy nhiều bạn gái xinh đẹp với những bộ vậy giống công chúa, rồi tóc thắt bím rất đáng yêu. Trong các bạn ấy cứ như những công chúa ở trong chuyện cổ tích vậy. Rồi khi nghe tiếng trống trường, tiếng trống của ngày khai giảng tiếng trống tựu trường, dù ở đâu hay thời nào cũng mang cho mỗi thế hệ học trò những bồi hồi xúc động khó phai. Trong khi các bạn học sinh xếp hàng để nối đuôi nhau vào lớp, tất cả đều vụng về lúng túng khi ngày đầu làm việc này, nhưng ai cũng thực hiện một cách nghiêm túc nhất. Rồi khi ngồi vào bàn học, chú bé nhân vật tôi có cảm giác lâng lâng, man mác trong lòng, cảm thấy một mùi hương thơm kỳ lạ xông lên. Rồi chú nhìn lên những hình treo trên tường. Chú bé nhìn ra ghế và nhìn thấy người bạn xa lạ ngồi bên cạnh mình, nhưng rồi cảm giác xa lạ ấy không lâu, chỉ một lúc sau chú đã cảm thấy quyến luyến, yêu mến người ngồi bên cạnh mình. Bằng bút pháp miêu tả tâm trạng nhân vật vô cùng tinh tế, nhà văn Thanh Tịnh đã ghi lại những kỷ niệm của mình một cách chân thực, với những tâm trạng hồi hộp, ngỡ ngàng của lần đầu tới lớp. Tác giả Thanh Tịnh đã miêu tả theo dòng thời gian từ sáng tới trưa rồi kết thúc câu chuyện vô cùng khéo léo, khiến cho người đọc dễ theo dõi và hiểu được diễn biến, tiến trình của câu chuyện. Tôi đi học là một truyện ngắn chứa đựng nhiều chất thơ, thể hiện kỷ niệm tuổi thơ của tác giả trong ngày đầu tiên được mẹ dắt tới trường. Với chất thơ nhẹ nhàng, giọng văn trữ tình sâu lắng Thanh Tịnh đã gợi mở trong tâm hồn người đọc những kỷ niệm khó phai của ngày đầu tiên tựu trường. Đó chính là kỷ niệm đẹp và sâu sắc nhất, vì thế hàng năm khi mùa thu tới trên khắp mọi miền tổ quốc các bạn học sinh là nô nức tựu trường sau những tháng hè nghỉ ngơi vui vẻ. Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Cảm Nhận Bài Thơ Bếp Lửa 🍀 18 Bài Văn Mẫu Hay Nhất Phân Tích Nhân Vật Tôi Trong Bài Tôi Đi Học – Mẫu 4 Tham khảo bài văn phân tích nhân vật tôi trong bài Tôi đi học dưới đây để nắm được những nội dung trọng tâm khi làm bài. In đậm trong kí ức về một thời học trò có lẽ sẽ có rất nhiều những kỉ niệm đẹp đẽ nhất đời. Đó là quãng thời gian ta được sống là chính mình, là sự vô tư hồn nhiên còn luôn nở rộ trên khuôn mặt trẻ thơ. Và chắc hẳn còn là cả bầu trời kí ức về ngày đầu tiên đi học của đời mình. Khoảnh khắc đáng nhớ ấy được tác giả Thanh Tịnh tái hiện đầy xúc cảm qua truyện ngắn “Tôi đi học”. Thanh Tịnh tên là Trần Văn Ninh 1911-1988 quê ở Huế. Là một người có năng khiếu về văn chương nên đến năm 1933 ông đã bắt đầu sáng tác. Ông sáng tác nhiều thể loại nhưng thành công nhiều hơn cả là ở truyện ngắn và thơ. Các truyện ngắn của ông đều thấm đượm cảm xúc êm dịu, trong trẻo mà cũng man mác buồn thương, vừa ngọt ngào sâu lắng. với giọng văn nhẹ nhàng như thủ thỉ tâm tình mà thấm thía khó quên thực sự các tác phẩm mà Thanh Tịnh viết đều làm đọng lại trong lòng người đọc chút bâng khuâng ít nhiều. Trong đó truyện ngắn “Tôi đi học” in trong tập Quê mẹ xuất bản năm 1941 là một tác phẩm như thế. Đây là thiên hồi ức xúc động về những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường ba mươi năm về trước. Bài văn được sắp xếp theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển song song cùng các sự kiện đáng nhớ về ngày đầu tiên đi học. Từ cảnh cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hồi hộp nghe thầy giáo gọi tên mình, lo lắng khi phải rời xa vòng tay mẹ để cùng các bạn vào nhận chỗ trong lớp mới vào giờ học đầu tiên. Với ngòi bút tâm tình cùng sự kết hợp hài hòa giữa bút pháp tự sự, miêu tả, bộc lộ cảm xúc đã tạo nên tính trữ tình đậm đà của bài văn. Mở đầu truyện ngắn, tác giả phác họa khung cảnh thiên nhiên, khơi gợi dòng hồi tưởng trở về. Mùa thu thường mang nét đẹp và buồn. Những biến chuyển của trời đất làm tác giả nhớ về dĩ vãng xa xôi ngày xưa cũ “Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường…” Mạch cảm xúc được mở ra hết sức tự nhiên nhưng cũng đầy thi vị. Nghệ thuật so sánh được tác giả sử dụng khéo léo, kết hợp những hình ảnh giàu sức gợi đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên với những nét đơn giản nhưng cũng đủ để cho ta thấy cái thi vị lãng mạn mơ mộng của không gian đất trời sang thu có sắc lá vàng phai, mây bạc lãng đãng trôi trên bầu trời mênh mông xanh thẳm. Hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè xuất hiện nấp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường khiến nhà văn nhớ lại ngày đầu tiên đi học khó quên của mình. Thời gian trôi qua mấy chục năm, tác giả- một cậu bé ngày xưa vẫn nhớ như in Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Tâm trạng bồi hồi, cảm giác mới mẻ của cậu khi được mẹ dắt đến trường trên con đường được diễn tả rất tinh tế. Con đường này tôi quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy là cảnh vật xung quanh đều thay đổi. Cậu bé nhanh chóng tìm ra nguyên nhân của sự lạ lùng ấy vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học. Đi học là một sự kiện trọng đại trong đời. điều đó có nghĩa là cậu bé đã lớn và từ nay cậu sẽ không được nô nghịch như đứa trẻ khờ dại vô ý thức. không còn được lội qua sông thả diều như thằng Quý và không ra đồng nô đùa như thằng Sơn. Ý nghĩ ngây thơ trong sáng và nghiêm túc của cậu học trò trong buổi đầu tiên đi học thật hồn nhiên và đáng yêu biết chừng nào. Không chỉ thấy sự thay đổi khung cảnh bên ngoài mà còn thấy cả sự thay đổi lớn lao trong con người mình. Đoạn văn miêu tả diễn biến tâm ló và hành động của nhân vật cậu bé trên đường tới trường thật chân thực và xúc động “Trong chiếc áo vải dù đen dài, tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn. Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc tuổi tôi áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã bắt đầu nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại cẩn thận. Mấy cậu đi trước ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút thước nữa. Nhưng mấy cậu không để lộ vẻ khó khăn gì nốt…”. Vào ngày đầu tiên đi học được mặc bộ quần áo mới, cậu thấy mình đã là người lớn cho nên tất cả mọi thứ đều thay đổi. chính suy nghĩ và cảm nhận ấy khiến hành động của cậu trở nên khác hơn thường ngày. Mọi cử củ, hành động đều trở nên vụng về, lúng túng. Quan điểm của câu chuyện đi học không ghê gớm lắm nhưng cũng có nghĩa là từ đây cậu không được tự do chạy nhảy. nhìn đám học trò lớp trên nhí nhảnh cậu cố kìm nén lại càng thêm hơn. Hai quyển vở có đáng gì mà cậu lại thấy nặng trong khi các bạn khác mang nhiều đồ hơn lại không thấy khó khăn gì. Chính suy nghĩ không muốn thua kém và tỏ ra mình lớn, cậu xin mẹ được cầm cả bút thước. nghe mẹ bảo để mẹ cầm thì trong đầu cậu nảy ra ý nghĩ ngây thơ chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Hồi tưởng lại tâm trạng hồi ấy, tác giả đã thích thú mà nhận xét Ý nghĩa ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. Hình ảnh so sánh trong câu văn trên mới trong sáng, đẹp đẽ mà rất phù hợp tâm lí trẻ bé choáng ngợp trước khung cảnh sân trường làng Mĩ Lí dày đặc cả người. Người nào cũng quần áo sạch sẽ, gương mặt vui tươi sáng sủa. Cậu nhớ lại cảm tưởng của mình về ngôi trường lúc cậu chưa đi học, đó là thái độ dửng dưng “Trước đó mấy hôm, lúc đi ngang qua làng Hòa An bẫy chim quyên với thằng Minh, tôi có ghé lại trường một lần, lần ấy trường đối với tôi là một nơi xa lạ…”. Nhưng bây giờ đây lúc sắp sửa là học trò cậu bỗng thấy ngôi trường xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường và mình quá nhỏ bé so với nó. Vì vậy cậu đâm ra lo sợ vẩn vơ. Trước mắt cậu là cả thế giới mới mẻ, những đứa bạn cùng trang lứa với cậu không khác gì những con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời muốn bay nhưng còn ngập ngừng e sợ. Trí óc non nớt cậu không hình dung những điều xảy ra trong ngôi trường đẹp đẽ này mà cậu lo sợ phập phồng, khao khát tìm hiểu bạn bè thầy cô trong ngày đầu “sau một hồi trống vang dội cả lòng tôi…”. Đoạn văn với các hình ảnh được tả thực từng chi tiết. buổi học đầu tiên được tái hiện đầy sinh động. giây phút đợi gọi tên cũng đầy thấp thỏm lo âu “ trong lúc ông ta đọc tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập. tôi quên cả mẹ tôi đứng sau tôi…”. Cậu lo sợ khi sắp phải rời xa vòng tay mẹ nhưng rồi giờ phút ấy cũng đến. khi ngồi yên trong lớp đón nhận giờ học đầu tiên, cậu cảm thấy vừa xa lạ vừa gần gũi với mọi vật xung quanh “một mùi hương lạ xông lên trong lớp. Trông hình gì treo trên tường tôi cũng cảm thấy là và hay.” Để rồi ngỡ ngàng và tự tin, cậu bé nghiêm trang bước vào giờ học đầu tiên của đời mình “ tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc”. Như vậy truyện ngắn “tôi đi học” để lại trong chúng ta chút bồi hồi bâng khuâng về buổi tựu trường đầy lưu luyến. Khoảnh khắc chẳng bao giờ phai nhạt trong tâm trí mỗi người. Mời bạn xem nhiều hơn 🌹 Phân Tích Bài Thơ Bếp Lửa 🌹 10 Bài Văn Mẫu Hay Nhất Phân Tích Nhân Vật Tôi Trong Tôi Đi Học Ngắn Nhất – Mẫu 5 Bài văn mẫu phân tích nhân vật tôi trong Tôi đi học ngắn nhất dưới đây sẽ giúp các em học sinh nhanh chóng ôn tập cho bài viết trên lớp. Thanh Tịnh là nhà văn đặc sắc trong nền văn học Việt Nam. Ông nổi tiếng với chất văn đằm thắm, trữ tình, trong trẻo và phảng phất chất ngắn “Tôi đi học” xuất bản năm 1941, in trong tập “Quê mẹ” là một trong những tác phẩm có giá trị nhất của tác giả. Chỉ với vài trang văn ngắn ngủi, độc giả phần nào cảm nhận được tài năng viết truyện của Thanh Tịnh. Truyện đã ghi lại chân thực tâm trạng hồi hộp háo hức của nhân vật “tôi” trong buổi khai trường. Câu chuyện mở đầu bằng hình ảnh lá rụng cuối thu. Vào buổi sáng sớm tinh mơ, đầy sương thu và gió lạnh. Hình ảnh cậu bé nhân vật “tôi” hiện lên thật rõ nét. Cậu bé háo hức, nắm tay mẹ đến buổi tựu trường đầu tiên. Cũng là con đường ấy, hằng ngày vẫn đi, nhưng hôm nay sao thấy lạ. Tất cả cảnh vật cùng đều thay đổi vì trong lòng “tôi” có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học. Cậu bé thấy mình có sự thay đổi, cậu đã lớn hơn, trưởng thành hơn, không còn những buổi lội sông, không còn những buổi ra đồng như đám thằng Quý, thằng Sơn nữa. Cái buổi tựu trường thật quý giá biến bao. Khoác trên người chiếc áo vải, cầm trên tay cuốn vở còn thơm mùi mới, cậu thấy sao mình trông “trang trọng và đứng đắn” hẳn. Bên cạnh đám bạn bằng tuổi, ríu rít gọi tên nhau, trao nhau xem từng trang vở, điều đấy dần thành những kỉ niệm. Ôm trong tay quyển vở mới, cậu thoáng chút nghĩ ngây thơ chắc chỉ có ngươi thạo mới cầm được bút. Ý nghĩ thoáng qua “ như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi” làm nổi bật suy nghĩ trong sáng của cậu học trò trong buổi khai trường đầu tiên. Bước đến ngôi trường, một cảm giác bỡ ngỡ và lạ lẫm dâng trào. Sân trường đông vui và ngộn nhịp quá. Ngôi trường to và đẹp. sạch sẽ và ngăn nắp. Cậu bé cảm thấy ngôi trường Mỹ lý hôm nay oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp vậy. “Tôi” cảm thấy, buổi tựu trường với bao cảm xúc, nói thật bồi hồi, bỡ ngỡ nhưng rất đỗi thiêng liêng. Nhân vật “tôi” bỡ ngỡ, rụt rè nép bên mẹ như “con chim đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng, e sợ”. Đây là hình ảnh so sanh “đắt” của Thanh Tịnh. Câu văn muốn giãi bày sự tự do, muốn bay chạm đến những thế giới kì diệu, nhưng còn đang bỡ ngỡ. Chỉ một chút thôi, cái bỡ ngỡ ấy sẽ tan biến, cậu bé sẽ thoải mái bay đi tìm bến bờ tri thức. Tiếng trống trường ngày khai giảng vang lên từng hồi, đọng lại trong tim những cô bé, cậu bé ngày đầu đến lớp. Cái cảm giác thôi thúc, giục giã vang lên bao trùm xunh quanh ngôi trường Mĩ Lý xinh đẹp. Xếp hàng vào lớp, bao cô bé, cậu bé òa khóc khi phải rời xa vòng tay cha mẹ. Nhân vật “tôi” cũng vậy. Vào lớp, được thầy giáo mỉm cười chào đón, chú cảm thấy cô đơn vì lần đầu tiên xa đi học xa mẹ. Ngồi trong lớp, nhân vật “tôi” thấy mọi thứ xa lại nhưng lại rất đỗi thân thương. Thầy giáo trẻ mỉm cười chào đón, các bạn học mới cũng rất thú vị và đáng yêu. Chú bắt đầu bài học đầu tiên, những bài học ấy, sẽ đưa chú đến những phương trời mới, những thế giới diệu kỳ. Tác phẩm khép lại với bao dư vị đẹp đẽ. Nó làm sống dậy tuổi thơ tươi đẹp với ngày tựu trường với bao nhiêu cảm xúc. “Tôi đi học” là truyện ngắn hay, là một vé đưa ta trở về thời thơ ấu. Chất thơ bàng bạc trong truyện khiến độc giả nhớ ghi, và tác phẩm sẽ sống mãi cùng thời gian. Gửi đến bạn 🍃 Phân Tích Bài Thơ Ánh Trăng Của Nguyễn Duy 🍃 Những Bài Văn Mẫu Hay Nhất Phân Tích Nhân Vật Tôi Đi Học Nâng Cao – Mẫu 6 Tham khảo bài văn mẫu phân tích nhân vật Tôi đi học nâng cao dưới đây với những nội dung nghị luận văn học chuyên sâu. Tuổi học sinh luôn là lứa tuổi đẹp và trong trẻo nhất. Với những đứa trẻ, mái trường, thầy cô, bè bạn trở thành những điều thân thuộc và thiêng liêng, nơi đó đã chắp cánh bao ước mơ, nơi xây đắp bao hành trang cho các em vào đời. Và khi lớn lên, nghĩ về những năm tháng ấu thơ hay chợt bắt gặp một khoảnh khắc quen thuộc, lòng lại dâng lên nỗi nhớ về mái trường xưa, về những ngày còn chập chững cùng mẹ tựu trường. Tất cả đều vô cùng đẹp đẽ, trong ngần. Đọc những dòng văn bồi hồi và thiết tha của nhà văn Thanh Tịnh trong đoạn trích “Tôi đi học” em lại càng nhớ da diết ngày đầu tiên cắp sách tới trường. Những dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” được tái hiện thật xúc động và khơi gợi nhiều tình cảm lớn lao. Đó là khoảng thời gian cuối thu, khi lá ngoài đường đang rụng, mỗi ngóc ngách đường phố được trải thảm bằng những chiếc lá mùa thu rơi, trên bầu trời xanh thẳm ấy có những đám mây bàng bạc là lúc “tôi” nhớ về những ngày tháng xưa cũ, ngày tựu trường đầu tiên của mình. Cậu bé ấy rụt rè núp bên nón mẹ đến trường. Thời gian từ hiện tại về quá khứ khơi nguồn nỗi nhớ, khiến cảm xúc trở nên thật gần gũi, thân thương. Trên con đường đến trường năm ấy, trong lòng cậu có sự đổi thay lớn bởi “Hôm nay, tôi đi học”. Và bởi lòng đang trào dâng những cảm xúc khó tả nên trong ánh mắt của cậu, mọi vật dường như cũng đang thay đổi, cậu thấy thật lạ lẫm biết bao dẫu những sự vật xung quanh vẫn vậy. Con đường dài và hẹp thường ngày hôm nay câu thấy lạ, cảnh vật chung quanh cũng thấy đổi lớn, tâm trạng xao động bao nỗi ngạc nhiên, mong chờ, hy vọng và đón đợi. Trong bộ quần áo mới, cậu cảm thấy mình vô cùng trang trọng và đứng đắn, nhìn những anh chị bên đường cắp sách vở trong sự tự tin và hứng khởi, cậu cũng muốn xin mẹ được tự cầm thước bút để sự khẳng định mình. Bao suy nghĩ hiện lên trong đầu óc bé bỏng của cậu trò nhỏ được hiện lên qua những dòng văn đầy mượt mà và giàu chất thơ. Khi bước đến cổng trường, những cảm xúc mới lạ lại trào dâng lên trong nhân vật “tôi”. Vừa mới hôm vừa rồi cậu thấy ngôi trường Mỹ Lý như những ngôi nhà to trong làng, thì bây giờ, ngay lúc này đây, ngôi trường trông thật xinh xắn và oai nghiêm vô cùng. Trước mắt cậu là dày đặc những người, ai cũng thật xinh đẹp trong những bộ quần áo sạch sẽ với nụ cười vui tươi, sáng sủa. Những dòng suy nghĩ vấn vương lo sợ thoảng qua trong đầu cậu khiến cậu lo lắng, bồi hồi. Tiếng ông quản đốc xếp hàng vào lớp khiến tim “tôi” rung lên hồi hộp, khi nghe tiếng gọi tên mình lại vô cùng lúng túng, giật mình. Cậu nhìn bạn bè xung quanh cảm thấy đồng cảm “như những con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn khoảng trời rộng muốn bay nhưng còn ngập ngừng e sợ”. Cậu sợ phải xa mẹ, sợ phải xa vòng tay âu yếm của mẹ để một mình tự bước đi, nghe tiếng khóc sụt sùi của những người bạn cậu cảm thấy lo sợ vẩn vơ, dường như đó là nỗi buồn chung của những đứa trẻ trong ngày đầu đi học. Buổi đầu đến trường, mọi thứ đều quá đỗi lạ lẫm và “tôi” cũng vậy, đó là những sự khác trong tâm hồn cho thấy dấu hiệu của sự trưởng thành trong suy nghĩ khi bắt đầu bước vào một môi trường mới- môi trường giáo dục. “Tôi” bước vào lớp cùng bạn bè trong sự hướng dẫn ân cần, trìu mến của thầy giáo. Hơn ai hết lúc này “tôi” hiểu được ngoài ba mẹ còn có những người thầy ân cần, đáng kính, cậu chú ý từng cử chỉ, từng lời nói của thầy thốt ra như một sự trân trọng, quý mến vô ngần. Mùi hương lạ xông lên trong lớp cùng mọi vật chung quanh khiến “tôi” cảm thấy cái gì cùng lạ lạ, hay hay. Nhìn người bạn cùng bàn tuy chưa một lần nói chuyện nhưng cảm thấy gần gũi lạ thường. Dường như có một sự kết nối đến lạ kỳ trong chính lớp học này, chính ngôi trường này. “Tôi” hiểu được rằng sự gắn bó thân thiết gần gũi và bền chặt với mọi thứ nơi đây, đó là những thứ sẽ cùng đồng hành với cậu trên một chặng đường dài của đời học sinh. Bằng ngòi bút đầy tài năng của mình, tác giả đã miêu tả đầy tinh tế những cảm xúc đáng trân quý của mình trong ngày đầu tiên đến trường. Những hình ảnh độc đáo, câu thơ mượt mà, dạt dào cảm xúc cùng với những hình so sánh, liên tưởng độc đáo, Thanh Tịnh đã ghi lại một khoảnh khắc đầy ấn tượng. Qua đoạn trích, em thấy thêm yêu, thêm quý những tác phẩm văn học giàu giá trị, thêm trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ của thời học sinh và cố gắng học thật tốt để xứng đáng với sự yêu thương của cha mẹ, thầy cô và bè bạn dành cho mình. Đón đọc tuyển tập 🌹 Cảm Nhận Bài Thơ Ánh Trăng 🌹 10 Bài Văn Mẫu Hay Phân Tích Tâm Trạng Tôi Trong Bài Tôi Đi Học – Mẫu 7 Dưới đây chia sẻ bài văn mẫu phân tích tâm trạng tôi trong bài Tôi đi học giúp các em học sinh đi sâu tìm hiểu diễn biến tâm trạng của nhân vật. Ai trong số người học sinh chúng ta đều có cho mình kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên, đó mãi là những kỉ niệm đẹp nhất, sâu sắc và in đậm nhất trong tâm trí mỗi người. Nhà văn Thanh Tịnh – một nhà văn trữ tình với những vẻ đẹp đằm thắm, êm dịu và trong trẻo đã mang đến cho chúng ta truyện ngắn “Tôi đi học” in trong tập “Quê mẹ”, người đọc như được sống lại với chính kỉ niệm của mình với tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật “tôi” trong buổi tựu trường đầu tiên. Nhân vật “tôi” nhớ lại kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường và gọi đó là “những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Tiết trời cuối thu đặc trưng với những buổi sáng dày sương và gió heo may lạnh, cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay đi trên con đường làng tới trường dự buổi tựu trường đầu tiên. Bước đi trên con đường quen thuộc nhưng nhân vật “tôi” lại cảm nhận được những thay đổi lớn, cảm thấy bản thân mình đã lớn, đã chững chạc và đứng đắn hơn, “cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn”, “trong chiếc áo vải dù đen dài tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn”. Cậu nhìn những cậu nhỏ khác nhí nhảnh trao sách vở cho nhau xem mà “thèm”, đó là nỗi khao khát của một cậu bé cũng có sách vở mới nhưng chưa có bạn, cậu cẩn thận và nâng niu giữ chặt hai quyển vở mới của mình. Bước vào trong sân trường, nhân vật “tôi” có phần ngỡ ngàng trước cảnh tượng “dày đặc cả người” bởi cậu nhớ lại lần cậu ghé trường “trước mắt tôi trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Ấp…”. Trước khung cảnh có phần khác lạ ấy, cậu bé đâm ra lo sợ những nỗi sợ vẩn vơ, cùng với sự bỡ ngỡ cậu trở nên rụt rè, khép nép bên người thân “chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ”. Nỗi lo lắng, e dè và lo sợ của cậu khiến cậu ước muốn được là những người học sinh cũ, đã quen thầy, quen trường và quen lớp không còn rụt rè trước cảnh xa lạ như bây giờ. Cậu cảm thấy những người học trò mới “như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”. Tâm trạng bơ vơ, lạc lõng và lúng túng nhất chính là lúc nhân vật “tôi” nghe tiếng trống vào lớp, khi xung quanh các học sinh cũ đã xếp hàng vào lớp cả thì các học trò mới như cậu không đi, không biết đi và không muốn đi “hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi như đá một quả banh tưởng tượng”. Nghe tiếng đọc tên của ông đốc mà cậu bé cảm thấy “quả tim tôi ngừng đập”, “quên cả mẹ tôi đứng sau”, khi nghe đến tên lại giật mình lúng túng, quả thực đó chính là những phản xạ tự nhiên vô điều kiện đã xảy đến với cậu. Tuy có phần nhút nhát và lo sợ nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự hiền từ và tận tình của ông đốc, đã vơi đi phần nào sự bỡ ngỡ với trường với thầy. Bước đến lớp, dường như bước đi của cậu không hề theo ý muốn “người tôi lúc ấy tự nhiên thấy nặng nề một cách lạ”, rồi bất chợt nghe đâu tiếng khóc, mọi cảm xúc dồn nén trong lòng cậu đã vỡ òa, tuôn trào ra “Tôi bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc theo”. Rồi giây phút đó cũng qua đi, cậu trở lại với nhiệm vụ của mình – vào lớp, chấp nhận xa mẹ dù cậu đã từng xa mẹ cả ngày nhưng chẳng lần nào lạ như lần này. Ngồi trong lớp, nhân vật “tôi” cảm thấy cái gì cũng lạ và hay, bạn mới tuy chưa quen biết nhưng lại cảm thấy gần gũi “sự quyến luyến tự nhiên và bất ngờ quá đến tôi cũng không dám tin có thật”. Tâm trạng cậu đan xen giữa những kỉ niệm trong quá khứ và hiện tại, tiếng chim và cánh chim gợi kỉ niệm đi bẫy chim còn tiếng phấn thầy gạch trên bảng là hiện thực về một chặng đường mới, giai đoạn mới – trở thành người học sinh. Buổi tựu trường đầu tiên của nhân vật “tôi” đã được tác giả Thanh Tịnh tái hiện rất chân thực, sinh động và tràn đầy cảm xúc, từng trạng thái và diễn biến tâm trạng của nhân vật được thể hiện theo trình tự không gian, thời gian rõ ràng. Với mỗi không gian, thời gian tâm trạng ấy lại thay đổi, lại có những điểm nhấn riêng, chung quy lại tất cả những tâm trạng ấy đã làm nên một kỉ niệm sâu sắc, đẹp đẽ, khó có thể phai mờ trong tâm trí của nhân vật nói riêng và người đọc nói chung. Gợi ý cho bạn 🌳 Phân Tích Bài Thơ Nói Với Con 🌳 14 Bài Văn Mẫu Hay Nhất Phân Tích Tâm Trạng Của Tôi Đi Học Chi Tiết – Mẫu 8 Bài văn phân tích tâm trạng của Tôi đi học chi tiết dưới đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho các em học sinh. Trong kí ức tuổi thơ của mỗi người, ngày tựu trường giống như một buổi lễ trưởng thành, ghi dấu mốc quan trọng cho sự nghiệp mười hai năm đèn sách, dùi mài kinh sử. Ắt hẳn, ai cũng có những xúc cảm bồi hồi, xốn xang, cũng có những suy tư vừa non nớt, thơ ngây lại vừa dứt khoát, chững chạc. Hiểu được điều đó, nhà văn Thanh Tĩnh đã viết nên truyện ngắn “Tôi đi học”, bộc lộ một cách chân thực tâm trạng trong trẻo với kỉ niệm của buổi tựu trường. Đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm nằm ở cách sử dụng ngôn từ tinh tế cùng sự kết hợp điêu luyện giữa các yếu tố miêu tả, biểu cảm theo trật tự tự sự tuyến tính, tạo nên một bức tranh đầy sắc màu hoài niệm. Sắp xếp theo trật tự thời gian, tác giả mở ra khung cảnh buổi sáng tựu trường với hương hoa sữa mùa thu, những chiếc lá úa vàng và những đám mây bảng lảng trên bầu trời cao rộng “Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Bước chân lên chuyến tàu thời gian, tác giả đưa người đọc trở về với cảm nhận nguyên sơ của một đứa trẻ lần đầu đi học. “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Yếu tố miêu tả, biểu cảm kết hợp nhuần nhuyễn, lối viết văn rất thực mà rất mơ, dường như, trong tâm thức cậu bé ngày ấy, những cảnh tượng hàng ngày vẫn nhìn quen hôm nay lại trở nên khác lạ. Vì chính tâm trạng của cậu hôm nay cũng khác “Hôm nay tôi đi học”. Lựa chọn những hình ảnh rất gần gũi, đời thường cũng sự ngây thơ trong những suy nghĩ đầu đời, tác giả như nói hộ tấm lòng của những đứa trẻ lần đầu cắp sách tới trường, gặp gỡ bạn bè, thầy cô. Mạch cảm xúc tự nhiên trên nền khung cảnh mùa thu thanh bình, mơ mộng thật trong trẻo, nên thơ. Nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm là ở chỗ, tác giả kể về câu chuyện của mình, cảm xúc của mình, nhưng người đọc lại bắt gặp chính hình ảnh mình trong đó. Từ cảnh tượng “mấy em nhỏ rụt rè nấp dưới nón mẹ” đến “mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường dài và hẹp”. Ngày đầu đi học, ai chẳng sợ sệt, rụt rè, ai chẳng cố níu lấy tay mẹ, nhìn mọi người ngơ ngác, lo âu. Những xúc cảm ngây thơ ấy sao mà quen thuộc đến vậy. Cậu bé mới hôm qua thôi còn non nớt trong vòng tay mẹ, nay đã “không ra đồng như thằng Sơn”, “không lội qua sông thả diều như thằng Quý nữa”. Chi tiết mang đậm dấu ấn cá nhân nhưng đồng thời là kỉ niệm thời thơ ấu với nhiều bạn đọc, dễ gây thiện cảm, đồng điệu. Mang nặng yếu tố tâm sự, biểu cảm, bút pháp bộc lộ cảm xúc chính là yếu tố quyết định nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm. Thanh Tịnh chú trọng miêu tả tâm lí nhân vật theo trật tự thời gian, theo khung cảnh cậu bé nhìn thấy trên đường đi học. “Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại cẩn thận. Mấy cậu đi trước ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút cả thước nữa. Nhưng mấy cậu không để lộ vẻ khó khăn gì hết”. Phải chăng, trong thâm tâm cậu bé cảm thấy mình đang trưởng thành, đang lớn hơn. Chút sách vở kia là những khó khăn đầu tiên trong cuộc đời, cậu bé còn chưa cầm vững, nhưng thay vì nhờ mẹ cầm hộ, cậu lại “xốc lên và nắm lại cẩn thận”. Đó là cái quyết tâm, là cái thay đổi trong tâm trạng cậu. Nhìn đám học trò lớp trên, cậu cũng muốn được chững chạc, được cầm nhiều sách vở mà chẳng có gì khó khăn. Suy nghĩ vừa đáng yêu, vừa đáng quý. Yêu bởi những suy tư rất trẻ con, rằng “chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”, quý vì sự quyết tâm trong lòng một đứa trẻ lại có thể lớn lao đến vậy. Dòng cảm xúc tiếp tục biến đổi khi nhân vật “tôi” tới trường, choáng ngợp trước cảnh “sân trường làng Mĩ Lí dày đặc cả người”. Cảm giác nhỏ bé so với khung cảnh trường học rộng lớn bao trùm lấy cậu. Khác với lần ghé qua trường khi đi bẫy chim với thằng Minh, cậu chỉ nghĩ đơn giản trường cũng chỉ “cao ráo và sạch sẽ hơn các nhà trong làng”, nhưng giờ đây, đó là một cánh cổng trường, cánh cổng đời, một thế giới mới mẻ đang chờ cậu khám phá. Chính khoảnh khắc ấy đã khiến cậu bé nghĩ rằng, mình “như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”. Cậu “thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ”. Những cảm xúc không của riêng ai được nhà văn tái hiện lại một cách chân thực, nhẹ nhàng. Tưởng như, tác giả kể câu chuyện của mình hay cũng chính là kể câu chuyện của tất cả bạn đọc, một thời cắp sách tới trường e ấp, rụt rè, lúng túng thật đáng yêu. Đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm còn nằm ở những chi tiết được lựa chọn sắc sảo, tinh tế. Dưới góc quan sát của một đứa trẻ, tác giả vừa kể lại diễn biến thời gian buổi đi học đầu tiên, vừa quan sát, miêu tả khung cảnh, sự vật xung quanh. “Sau một hồi trống thúc vang dội cả lòng tôi, mấy người học trò cũ đến sắp hàng dưới hiên rồi đi thẳng vào lớp. Cảm thấy mình chơ vơ là lúc này. Vì chung quanh là những cậu bé vụng về lúng túng như tôi cả. Các cậu không đi. Các cậu chỉ theo sức mạnh kéo dìu các cậu tới trước. Nói các cậu không đứng lại càng đúng hơn nữa, hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi mạnh như đá một quả banh tưởng tượng. Chính lúc này toàn thân các cậu cũng đang run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp”. Sử dụng lối viết tả thực, mọi hình ảnh đều đơn giản, nhẹ nhàng nhưng rất có chiều sâu. Tưởng như những cảnh tượng đơn giản, dung dị này ai cũng có, nhưng để nhớ về nó, để hồi tưởng lại thì cần một bút lực tài ba. Cái hay ở đây là chỗ, khai thác một đề tài không mới, chất liệu văn chương cũng cực kì bình dị, nhưng người đọc lại bị cuốn hút bởi cái chất bình dị đó, bình dị nhưng không tầm thường. Đi vào lòng người đọc bằng những hình tượng quen thuộc như tiếng trống trường, như cái níu tay mẹ, tiếng ông tổng đốc,… nhưng văn Thanh Tịnh lại có khả năng thủ thỉ như một câu chuyện cổ tích. Ở nơi đó, người ta được trở về với thời ấu thơ, tìm lại chính mình giữa cuộc sống xô bồ, ngột ngạt. Bằng khả năng xây dựng tình tiết tài tình kết hợp với các yếu tố miêu tả, tự sự, biểu cảm, ngôn từ trong sáng, dễ hiểu xuôi theo mạch cảm xúc nhân vật; cách lựa chọn chi tiết mang đậm dấu ấn cá nhân nhưng đồng thời là kỉ niệm thời thơ ấu với nhiều bạn đọc, dễ gây thiện cảm, đồng điệu, thể hiện qua hình ảnh đơn giản, nhẹ nhàng, những dòng hồi tưởng của tác giả về ngày đầu tiên đi học đã được tái hiện một cách tình tự, nên thơ. Đặc sắc nghệ thuật đã đóng góp vai trò quan trọng trong việc làm nên một tác phẩm để đời, đưa tên tuổi của nhà văn lên một tầm cao mới trong làng Văn học Việt Nam. Có thể bạn sẽ thích 🌹 Cảm Nhận Bài Thơ Nói Với Con 🌹 16 Bài Cảm Nghĩ Hay Nhất Phân Tích Hình Ảnh So Sánh Trong Tôi Đi Học – Mẫu 9 Tham khảo bài văn phân tích hình ảnh so sánh trong Tôi đi học dưới đây để nắm được những nội dung trọng tâm khi làm bài. Trong cuộc đời ai cũng sẽ có những khoảng thời gian đáng nhớ, đó là những kỉ niệm quý giá sẽ theo ta đến suốt cuộc đời. Ai cũng có những kỉ niệm như vậy và với Thanh Tịnh có lẽ điều mà ông không thể nào quên được là ký ức về buổi đầu tiên đến trường. Bao tâm tư, xúc cảm được nhà thơ gửi gắm qua tác phẩm ” Tôi đi học”. Trong tác phẩm có những hình ảnh so sánh đặc sắc mang đậm giá trị nghệ thuật. Buổi học đầu đời luôn để lại những ấn tượng sâu đậm trong lòng mỗi người, thật vậy cảm giác ấy mạnh mẽ đến mức cứ mỗi độ thu về con người ta lại bồi hồi nhớ lại. Đó là những ngày thu se se lạnh, bầu trời quang đãng, cũng là bầu trời ấy nhưng đó đã là chuyện của 30 năm về trước. Thế nhưng dù thời gian có qua đi, dù con người kia có lớn lên và trưởng thành nhưng từng dòng kí ức, từng xúc cảm của một thủa cắp sách đến trường ông vẫn không thể nào quên được. Cảm giác ấy thật trong sáng, mọi thứ diễn ra tự nhiên như “mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Hoa cỏ đại diện cho sự thanh cao, sự tinh khôi thuần khiết của đất trời, hoa luôn mang đến cho con người ta một cảm giác dễ chịu, thanh lọc tâm hồn con người. Thật vậy Thanh Tịnh đã sử dụng hình ảnh những bông hoa tươi để miêu tả những cảm xúc đang dâng trào trong lòng mình là tự nhiên và ông đang đón nhận chúng, hòa mình vào để sống lại những ngày tháng xưa cũ. Là trẻ con ai mà chẳng có lúc ngây dại, đôi khi cố tỏ ra rằng mình đã trưởng thành, nhiều lúc muốn tự tay mình làm việc thế nhưng cái non nớt vụng về lại không cho phép chúng thực hiện được mong muốn của mình. Và khi còn là một đứa trẻ Thanh Tịnh cũng đã từng như vậy. Vào cái ngày đầu tiên cắp sách đến trường, lẽo đẽo bước chân theo mẹ đầy bồi hồi, xúc động. Cũng là con đường làng quá đỗi quen thuộc, vẫn là những cảnh vật thường ngày thế nhưng hôm nay mọi thứ bỗng thay đổi đến lạ và đứa trẻ ấy cũng đã nhận ra được sự thay đổi đó đến từ việc hôm nay mình đi học. Khoác trên vai mình bộ quần áo mới và đứa trẻ ấy bỗng cảm thấy mình đã lớn, trong cái suy nghĩ non nớt ấy nảy ra bao nhiêu điều, cậu cảm thấy mình cần có trách nhiệm với cuộc sống của mình hơn, cảm thấy mình phải chăm chỉ học tập và không còn có thời gian ham chơi với lúc bạn như thường ngày. Để chứng minh rằng mình đã lớn lên cậu bé muốn tự mình cầm sách vở, muốn được hãnh diện với bạn bè thế nhưng khi nghe mẹ bảo để mẹ cầm cho thì cậu lại nghĩ đó là công việc của người thạo. Ý nghĩ non nớt đầy thơ dại ấy đột nhiên nảy ra như những đám mây lướt ngang qua trên ngọn núi để rồi bây giờ sau mấy chục năm hồi tưởng lại tác giả lại không kìm nổi lòng mình. Hình ảnh so sánh tiếp theo mà tác giả sử dụng đó chính là ngôi trường Mĩ Lí. Trường học là nơi giáo dục con người, là mái ấm thứ hai mà bất kì con người nào đều dành trọn tuổi thơ bên nó. Thật vậy Thanh Tịnh đã thật khéo léo khi so sánh “trường Mĩ Lí trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa Áp”. Trong suy nghĩ của một đứa trẻ ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường rộng lớn ấy ngoài cảm giác lạ lẫm, bối rối em còn nhận ra vẻ uy nghi và trang nghiêm của ngôi trường, ngày trước cũng đã có lần ghé qua ngôi trường khi đi chơi với lũ bạn nhưng khi ấy trong mắt đứa trẻ ngôi trường chỉ là thứ xa lạ nhưng bây giờ khi sắp trở thành một phần của nó em lại cảm thấy nó xinh xắn và uy nghiêm biết bao. Nhận thức về ngôi trường của đứa trẻ đã bắt đầu thay đổi và đó là những xúc cảm đầu tiên của chặng đường trưởng thành hơn. Đặt chân đến những nơi xa lạ, phải làm quen với những thứ lạ hoắc ai mà chẳng có phần lo sợ. Thật vậy ở hình ảnh so sánh cuối cùng tác giả đã khéo léo dùng hình ảnh những chú chim non trên bờ tổ để tượng trưng cho hình ảnh của những chú bé cùng cảnh ngộ với mình. Chúng chỉ là những tờ giấy trắng ngây dại, e sợ, ngập ngừng khi bước ra thế giới rộng lớn. Bẽn lẽn, lo âu thế nhưng tất cả đều khao khát học hành, mang trong mình những ước mơ về một tươi lai tươi sáng, ước mơ chinh phục thế giới, làm chủ vận mệnh của mình. Và đó cũng là hình ảnh so sánh cuối cùng trong tác phẩm, một hình ảnh mang đậm ý nghĩa thể hiện được đúng tâm trạng của những đứa trẻ non nớt. Dù thời gian qua đi nhưng những xúc cảm về buổi đầu tiên cắp sách đến trường sẽ chẳng thể phai nhạt trong lòng mỗi người, không chỉ riêng tác giả mà ai trong chúng ta cũng đã có những kí ức như vậy. Đó là những kí ức đẹp vô vàn sẽ theo ta đến hết cuộc đời. Mời bạn tham khảo 🌠 Phân Tích Mây Và Sóng 🌠 15 Bài Văn Mẫu Ngắn Hay Nhất Phân Tích Phép So Sánh Trong Bài Tôi Đi Học Đầy Đủ – Mẫu 10 Bài văn mẫu phân tích phép so sánh trong bài Tôi đi học đầy đủ dưới đây sẽ là tư liệu hay để các em học sinh cùng tham khảo. Hồi đầu năm lớp 7, học bài cổng trường mở ra, hẳn mỗi chúng ta không quên tấm lòng người mẹ biết bao bồi hồi xao xuyến trong ngày đầu dẫn con đi học. Người mẹ ấy bồi hồi xao xuyến vì đang được sống lại những kỉ niệm ngày đầu tiên cắp sách đến trường “Hằng năm cứ vào cuối thu. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp…”. Câu văn đầy ắp kỉ niệm tuổi thơ trong sáng ấy đã ngân nga, trầm bổng trong lòng người mẹ và vương vấn khôn nguôi trong tâm trí học sinh chúng ta. Nhiều bạn thắc mắc đó là vãn của ai, ở trong tác phẩm nào ? Giờ đây, vào ngay trang đầu của sách Ngữ văn 7, chúng ta tìm được xuất xứ và tác giả của câu văn ấy. Thú vị quá! Thú vị hơn nữa là, qua truyện ngắn đậm chất hồi kí Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh, chúng ta được sống lại những kỉ niệm tuổi thơ mơn man, trong sáng ở buổi tựu trường đầu tiên. Ngay mấy dòng đầu tác phẩm, nhà văn đã so sánh một cách ấn tượng “Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”. Câu văn như cánh cửa dịu dàng mở ra, dẫn người đọc vào một thế giới đầy ắp những sự việc, những con người, những cung bậc tâm tư tình cảm đẹp đẽ, trong sáng, rất đáng nhớ, đáng chia sẻ và mến thương. Trung tâm của thế giới ấy là cậu học trò nhỏ ngày đầu tiên tới trường, trong lòng nảy nở biết bao ý nghĩ, tình cảm xao xuyến, mới lạ, suốt đời không thể quên. Trên con đường cùng mẹ tới trường, nhân vật “tôi” – cậu bé lớp năm, lớp đầu cấp tiểu học ấy – đã nhìn cảnh vật xung quanh và cảm thấy tâm trạng mình thế nào? Buổi mai ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Con đường làng dài và hẹp vốn rất quen thuộc, tự nhiên cậu bé thấy lạ, thấy cảnh vật xung quanh đều thay đổi. Vì sao vậy ? Vì chính “lòng tôi đang có sự thay đổi lớn hôm nay tôi đi học”. Đối với một em bé mới chỉ biết chơi đùa, qua sông thả diều, ra đồng chạy nhảy với bạn, đi học quả là một sự kiện lớn, một đổi thay quan trọng, đánh dấu bước ngoặt của tuổi thơ. Vì thế “tôi” cảm thấy trang trọng, đứng đắn với bộ quần áo, với mấy quyển vở mới trên tay. Vì thế, “tôi” muốn thử sức mình, xin mẹ cho được cầm bút, thước như các bạn khác. Một ý nghĩ non nớt, ngây thơ nảy nở trong đầu “chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước”. Ý nghĩa ấy thoáng qua nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. Lại một so sánh thú vị nữa ! Ý nghĩ của một em nhỏ mới cắp sách tới trường muốn nhận thức về một nhiệm vụ trong cuộc sống, được mường tượng trong hình ảnh “một làn mây lướt ngang trên ngọn núi” như muốn biểu hiện nét dịu dàng, trong sáng và khát vọng vươn tới của một tâm hồn trẻ thơ. Đi hết con đường làng, cậu học trò nhỏ tới sân trường. Nhìn quang cảnh nhà trường, khi nghe gọi tên, rồi phải rời tay mẹ đi vào lớp học, tâm trạng ngỡ ngàng, cảm giác mới lạ trong “tôi” mới thực sự vô cùng xáo động. Nhà văn đã dùng nhiều hình ảnh, nhiều chi tiết cụ thể biểu hiện những cung bậc tâm trạng ấy của cậu bé. Trước hết, cậu thấy “ngôi trường trông vừa xinh xắn vừa oai nghiêm sân nó rộng, mình nó cao”, sừng sững “như cái đình làng”. Rồi cảm thấy mình nhỏ bé làm sao và “đâm ra lo sợ vẩn vơ”. Tiếp sau, cậu bé thấy học trò, thầy cô giáo, người lớn, trẻ con đông đúc, thấy mấy bạn mới cũng đang sợ sệt lúng túng, e ngại như mình. “Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”. Hình ảnh so sánh thứ ba này của tác giả thật tinh tế. Nó vừa tả đúng tâm trạng nhân vật, vừa gợi cho người đọc liên tưởng về một thời tuổi nhỏ đứng giữa mái trường thân yêu. Mái trường đẹp như cái tổ ấm, mỗi học trò ngây thơ, hồn nhiên như một cánh chim đấy khát vọng và biết bao bồi hồi lo lắng nhìn bầu trời rộng, nghĩ tới những chân trời học vấn mênh mang. Vì thế, khi nghe gọi đến tên mình, cậu học trò “tự nhiên giật mình và lúng túng”. Nhà văn đã dùng rất nhiều động từ đặc tả tâm trạng của nhân vật ngập ngừng, e sợ, rụt rè, lúng túng, dềnh dàng, run run. Riêng từ láy lúng túng điệp tới bốn lần “Chung quanh là những cậu bé… lúng túng” ; “Nghe gọi đến tên, tôi tự nhiên giật mình và lúng túng”; “Chúng tôi được người ta ngắm nhìn đã lúng túng, càng lúng túng hơn”. Đây là một từ có nghĩa khái quát, đã được nhà văn sử dụng chính xác, diễn tả nhiều tâm trạng, miêu tả chân thực từ chỉ, ánh mắt, ý nghĩ, cảm giác, hồn nhiên, trong sáng của cậu học trò trong buổi tựu trường đầu tiên. Nó gợi cho người đọc chúng ta nhớ lại những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Nó giúp chúng ta hiểu sâu thêm nỗi lòng nhân vật và tài năng kể chuyện của tác giả. Đỉnh cao của tâm trạng lúng túng là khi các cậu học trò nhỏ rời bàn tay, buông chéo áo của người thân. để đứng vào hàng chuẩn bị vào lớp thì”một cậu ôm mặt khóc”, “tôi dúi đầu vào lòng mẹ nức nở khóc theo.” và “trong đám học trò mới vài tiếng thút thít đang ngập ngừng…”. Thú vị làm sao! Vừa lúc nãy, trên đường tới trường, các cô, các cậu náo nức, muốn tỏ ra mình đã lớn, cũng vừa lúc nãy, cảm thấy hãnh diện vì mình được nhiều người chú ý, vậy mà giờ đây lại khóc. Tiếng khóc như một phản ứng dây chuyền, rất tự nhiên, rất ngây thơ và giàu ý nghĩa. Nó là sự tiếc nuối những ngày chơi đùa thoải mái, sự lưu luyến những người thân yêu. Nó cũng là những e sợ trước một thời kì thử thách không ít khó khăn, hay nó cũng là một niềm vui, niềm quyết tâm để bước vào một thế giới khác lạ mà đầy hấp dẫn ? Miêu tả cụ thể ba dạng khóc “ôm mặt khóc”, “nức nở khóc” và “thút thít”, thêm một lần nữa, cây bút văn xuôi Thanh Tịnh truyền cảm biết bao, trữ tình biết bao, thấy tỏ lòng người biết bao! Thực ra, đây đâu phải ông viết vãn, mà là ông đang sống lại những kỉ niệm của chính mình, ông giãi bày tuổi thơ của chính mình. Những kỉ niệm ấy trong sáng và chân thực vô cùng. Đến những phút cuối của buổi tựu trường, cảm giác của nhà văn cũng là của nhân vật “tôi”, cậu học trò nhỏ càng trong sáng và chân thực hơn. Ngồi trong lớp, cậu bé thấy xốn xang những cảm giác lạ và quen đan xen, trái ngược nhau. Thấy “một mùi hương lạ xông lên trong lớp”, “hình gì treo trên tường tôi cũng thấy lạ”, nhưng cậu bé nhìn bàn ghế chỗ mình ngồi “tự nhiên lạm nhận làm vật riêng của mình”, nhìn người bạn ngồi bên “không cảm thấy xa lạ chút nào”. Có thể nói, đoạn văn kết thúc câu chuyện ngắn gọn mà hiện lên nhiều hình ảnh rất đẹp và giàu ý nghĩa. Một chú chim nhỏ hót mấy tiếng rụt rè, vỗ cánh bay cao. Mắt “tôi” thèm thuồng nhìn theo… Kỉ niệm bẫy chim giữa đồng lúa vẫy gọi. Tiếng phấn và chữ viết của thầy giáo nhắc nhở, níu giữ, đưa về. Cuối cùng là “tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc…”. Phải chăng đây là phút sang trang của một tâm hồn trẻ dại, tạm biệt thế giới ấu thơ chỉ biết nô đùa, nghịch ngợm để bước vào thế giới tuổi học trò nghiêm chỉnh đầy khó khăn mà biết bao hấp dẫn. Dẫn dắt, đón chào các em vào cái thế giới ấy là những người mẹ, những phụ huynh, các thầy, cô giáo. Mẹ “tôi” nắm tay “tôi” đưa từ nhà đến trường. Các phụ huynh khác đều chuẩn bị chu đáo mọi thứ cho con em, đều trân trọng tham dự buổi lễ khai trường. Trái tim mỗi người như cũng bồi hồi, xao xuyến theo từng nhịp đập trái tim của con trẻ. Còn các thầy cô giáo từ “ông đốc” – thầy hiệu trưởng – đến người thầy giáo trẻ phụ trách lớp năm và các thầy, cô giáo khác, ai cũng dịu dàng, từ tốn, bao dung đón chào và động viên các em nhập trường, vào học, theo từng lớp. Nếu ví các bạn nhỏ ngày đầu đi học là những cánh chim đang chập chững rời tổ để bay vào bầu trời bao la nhiều nắng gió thì cha mẹ, các thầy, cô giáo chính là những bàn tay nâng đỡ, những làn gió đưa, những tia nắng soi đường để cánh chim được cất lên mạnh dạn, khoáng đạt trên bầu trời. Nhờ những bàn tay vững vàng, những làn gió mát, những tia nắng chan chứa tình thương và trách nhiệm ấy, cậu học trò trong câu chuyện này đã nhanh chóng hoà nhập vào cái thế giới kì diệu của mái trường. Và bạn đọc chúng ta, khi đọc tác phẩm, cũng thích thú biết bao khi được sống lại những kỉ niệm trẻ thơ mơn man trong buổi tựu trường đầu tiên. Vậy đấy, học truyện ngắn Tôi đi học vào những ngày đầu của năm học, chúng ta thấm thía rằng Trong cuộc đời mỗi người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là ở buổi tựu trường đầu tiên, thường sẽ được ghi nhớ mãi. Nhà văn Thanh Tịnh đã diễn tả dòng cảm nghĩ này bằng tâm hồn rung động thiết tha, một ngòi bút giàu chất thơ, một bố cục thống nhất, với các cung bậc tâm trạng, nhân vật, các sự việc, chi tiết, các hình ảnh và những biện pháp tu từ chặt chẽ, hài hòa, tập trung vào chủ đề của tác phẩm. chia sẻ 🌹 Phân Tích Đoàn Thuyền Đánh Cá Huy Cận 🌹 19 Mẫu Hay Nhất Phân Tích Chất Thơ Trong Truyện Ngắn Tôi Đi Học – Mẫu 11 Đón đọc bài văn phân tích chất thơ trong truyện ngắn Tôi đi học dưới đây để trau dồi thêm cho mình những ý văn hay. Truyện ngắn “Tôi đi học” in trong tập “Quê mẹ” của nhà văn Thanh Tịnh có thể coi như chính câu chuyện trong cuộc đời của mỗi con người, bởi đó là những kỉ niệm trong sáng về buổi tựu trường đầu tiên. Dòng cảm xúc ấy được tác giả diễn tả bằng nghệ thuật tự sự xen miêu tả và biểu cảm với những rung động tinh tế, thực sự chạm được đến trái tim người đọc và mang trong mình một chất thơ đặc biệt, nhà văn Thạch Lam đã nhận định rằng “Truyện “Tôi đi học” của Thanh Tịnh là những trang văn xuôi đầy chất thơ”. Quả thực ngay những dòng văn đầu tiên của truyện ngắn, chỉ qua vài câu văn tả cảnh vật trong tiết trời thu đã cho ta thấy được chất thơ dạt dào trong đó. “Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc…”, dưới khung cảnh nên thơ ấy, cậu bé – nhân vật “tôi” lại mơn man trở về kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên, nó giống như những cành hoa tươi đang nở rộ dưới bầu trời thu trong sáng. Buổi sớm mai mùa thu “đầy sương thu và gió lạnh” có sức gợi đặc biệt, mùa thu trong văn xuôi lại nhẹ nhàng thi vị như trong thơ ca. Sự xuất hiện của những cậu học trò rất tự nhiên “nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem”, đó là hình ảnh rất hồn nhiên, chân thực mà đầy cảm xúc, nhân vật “tôi” đã nhìn chúng với con mắt thèm thuồng xen lẫn biết bao cảm xúc của ngày đầu chững chạc, mới lớn. Chất thơ không chỉ có trong hình ảnh con đường làng tới trường quen thuộc mà còn ở sân trường Mĩ Lí xa lạ “Trước sân trường làng Mĩ Lí dày đặc cả người. Người nào áo quần cũng sạch sẽ, gương mặt cũng vui tươi và sáng sủa”. Những cảm nhận về ngôi trường của nhân vật “tôi” cũng dạt dào cảm xúc đầy chất thơ “Sân nó rộng, mình nó cao hơn trong những buổi trưa hè đầy vắng lặng”. Lớp học mới với “mùi hương lạ xông lên” cùng với những bức tranh treo tường tất cả đều lạ và hay trong mắt cậu học trò nhỏ. Thanh Tịnh còn mang đến chất thơ qua hình ảnh người mẹ và ông đốc, người mẹ “âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng”, sự hiền dịu và lòng yêu thương vô bờ bến của mẹ luôn là tình cảm thiêng liêng nhất, mẹ đã luôn ở bên cạnh con trong những mốc quan trọng của cuộc đời, luôn là chỗ dựa vững chắc cho con thơ nép vào. Từng hành động, cử chỉ và lời nói của mẹ đều thấm đẫm tình yêu thương, sự che chở và niềm mong mỏi, đặt niềm tin vào sự thay đổi đầu đời của con. Riêng ông đốc lại hiện lên với vẻ nhân hậu, hiền từ “Ông đốc nhìn chúng tôi với cặp mắt hiền từ và cảm động”, sự động viên khích lệ và an ủi kịp thời, đúng lúc của ông đốc giống như liều thuốc hiệu quả trấn tĩnh tinh thần các học trò mới. Chất thơ không thể phủ nhận nằm trong những hình ảnh so sánh đầy gợi tả và gợi cảm “những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”, “họ như con chim con đứng bên bờ tổ”…; Ngoài ra, hiệu quả trong việc sử dụng hàng loạt các từ láy “mơn man, nảy nở, háo hức, náo nức,…” kết hợp với giọng văn nhẹ nhàng, đậm chất thi vị đã tạo nhịp điệu cho câu văn khiến cho người đọc có cảm giác như đang đọc một bài thơ đồng thời không khỏi có những bâng khuâng, bồi hồi nhớ về buổi tựu trường đầu tiên của chính mình. Có thể nói, dòng hồi tưởng về buổi tựu trường đầu tiên của nhân vật “tôi” là rất xúc động và giàu chất thơ, không đơn thuần là câu chuyện kể lại mà còn là sự chia sẻ, lời tâm sự dạt dào cảm xúc. Mọi sự việc diễn ra theo trình tự thời gian, không gian giống như những câu thơ, vần thơ nối tiếp nhau, chất thơ trong truyện ngắn chính là sức cuốn hút đặc biệt của tác phẩm đối với người đọc. Gợi ý cho bạn 🌳 Cảm Nhận Bài Thơ Đoàn Thuyền Đánh Cá 🌳 15 Bài Hay Nhất Phân Tích Chất Thơ Trong Bài Tôi Đi Học Học Sinh Giỏi – Mẫu 12 Bài văn phân tích chất thơ trong bài Tôi đi học học sinh giỏi dưới đây sẽ giúp bạn đọc tham khảo những nội dung nghị luận văn học chuyên sâu. Thanh Tịnh là nhà văn tiêu biểu của nền văn học hiện đại Việt Nam với những tác phẩm toát lên vẻ đằm thắm và tình cảm dịu nhẹ, tha thiết. Và có thể nói, “Tôi đi học” là một trong số những tác phẩm tiêu biểu cho đặc điểm sáng tác ấy của ông. Đọc truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh người đọc sẽ cảm nhận được chất trữ tình đằm thắm ẩn sâu trong từng con chữ. Chất trữ tình là một thuật ngữ quen thuộc với mỗi người chúng ta. Vậy nên hiểu như thế nào là chất trữ tình? Hiểu một cách chung nhất, chất trữ tình là khái niệm dùng để chỉ một đặc điểm nổi bật, đặc sắc của tác phẩm văn học. Chất trữ tình của tác phẩm văn học chính là việc nó thể hiện những trạng thái tính cảm, cảm xúc chủ quan của con người. Điều ấy được thể hiện qua cách xây dựng, lựa chọn tình huống truyện, cách miêu tả thiên nhiên, nghệ thuật xây dựng, miêu tả tâm lí nhân vật và việc sử dụng từ ngữ, các hình ảnh so sánh. Và với cách hiểu như vậy, truyện ngắn “Tôi đi học” là tác phẩm thể hiện chất trữ tình sâu sắc. Trước hết, chất trữ tình trong văn bản “Tôi đi học” thể hiện ở kết cấu của tác phẩm. Đọc tôi đi học, người đọc sẽ dễ dàng nhận ra toàn bộ tác phẩm được kể theo dòng hồi tưởng của nhân vật “tôi” với những dòng cảm xúc, những diễn biến tâm trạng khác nhau của nhân vật chứ không có cốt truyện. Những dòng hồi ức, những kỉ niệm ấy như gọi nhau ùa về trong tâm trí nhân vật “tôi” là cho tác phẩm như một khúc ca trữ tình của những cảm xúc. Mở đầu tác phẩm đó chính là tâm trạng của nhân vật “tôi” trên đường cùng mẹ tới trường – đó chính là cái cảm giác vừa quen vừa lạ, là thấy trong chính mình đang có một sự thay đổi lớn. Tiếp đến đó chính là cảm xúc bỡ ngỡ, rụt rè, vừa nghiêm trang vừa lo lắng khi đứng ở sân trường chờ gọi lên vào lớp. Và để rồi, kết thúc tác phẩm đó chính là cảm xúc của nhân vật tôi khi vào trong lớp học. Như vậy, tác phẩm Tôi đi học đã đi sâu vào việc diễn tả những dòng cảm xúc của nhân vật và tất cả mọi thứ đều được tái hiện lại một cách chân thực qua dòng hồi tưởng cùng những dòng cảm xúc của nhân vật tôi. Thêm vào đó, chất trữ tình trong tác phẩm còn được thể hiện ở khung cảnh thiên nhiên và cảnh vật trong ngày tựu trường đầu tiên của nhân vật tôi. Mở đầu tác phẩm là một câu văn miêu tả thiên nhiên đầy xúc cảm của nhân vật tôi “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường…” Dường như, câu văn ấy đã gợi lên bao nhiêu cảm xúc trong nhân vật tôi và cả những cô cậu học trò, để rồi từng nhịp kỉ niệm cứ thế theo nhau ùa về trong kí ức. Không dừng lại ở đó, khung cảnh thiên nhiên trong buổi sớm mai tựu trường cũng được nhân vật tôi tái hiện lại bằng những câu văn thật dạt dào “Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn Hôm nay tôi đi học.” Đó còn là khung cảnh của lũ học trò nhỏ khi đứng giữa sân trường chờ được gọi tên vào lớp “Sau một hồi trống thúc vang dội cả lòng tôi, mấy người học trò cũ đến sắp hàng dưới hiên rồi đi thẳng vào lớp. Cảm thấy mình trơ vơ là lúc này. … Chính lúc này toàn thân các cậu cũng đang run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp.” Tất cả, tất cả những khung cảnh ấy hiện lên thật đẹp qua những dòng xúc cảm, qua cảm nhận của chính nhân vật tôi. Không dừng lại ở đó, chất trữ tình trong tác phẩm còn được thể hiện rõ nét qua cách tác giả xây dựng nhân vật với những mối quan hệ, những tình cảm bình dị, thân thương song rất dịu dàng, đẹp đẽ và đang trân quý. Đó là người thầy “với cặp mắt hiền từ và cảm động”. Là những người bạn thuở ấu thơ với biết bao kỉ niệm khó quên và cả những người bạn mới quen – những người bạn cũng bỡ ngỡ, cũng rụt rè trong ngày tựu trường đầu tiên. Và có lẽ, đặc biệt hơn cả đó là hình ảnh người mẹ, là tình mẹ. Đọc toàn bộ tác phẩm Tôi đi học, người đọc sẽ thấy rằng hình ảnh bàn tay mẹ được tác giả nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong tác phẩm – “mẹ tôi ân cần nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng”, bàn tay mẹ cầm bút thước, cặp sách cho con khi đến trường,… Và có lẽ, tất cả những hình ảnh ấy đã gợi lên trong chúng ta một người mẹ với tình yêu thương con vô bờ bến, điều đó được thể hiện rõ nét qua những cảm nhận và cách miêu tả tinh tế, dạt dào cảm xúc của chính tác giả. Và cuối cùng, việc sử dụng những câu văn giàu cảm xúc với giọng điệu nhẹ nhàng, những hình ảnh so sánh độc đáo và việc sử dụng hàng loạt các từ láy chính là một trong số những biểu hiện của chất trữ tình trong tác phẩm. Trước hết, trong tác phẩm, tác giả đã sử dụng hàng loạt câu văn với những hình ảnh so sánh hấp dẫn “…như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng”, “…như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi”, “…như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”… Những hình ảnh ấy không những làm cho câu văn trở nên sinh động, hấp dẫn mà còn góp phần to lớn vào việc diễn tả, thể hiện cảm xúc của nhân vật trữ tình. Thêm vào đó, chất trữ tình trong tác phẩm còn được thể hiện rõ nét qua việc tác giả sử dụng hàng loạt các từ láy. Đó là những từ tượng hình để gợi nên khung cảnh thiên nhiên, cảnh vật mơ mộng, trữ tình “bàng bạc”, “quang đãng”, “trang trọng”, “đứng đắn”, “tươm tất”, “nhí nhảnh”, “sạch sẽ”, “sáng sủa”… Và đặc biệt, đó còn là hàng loạt các từ láy có giá trị, vai trò to lớn trong việc diễn tả tâm trạng rụt rè, bỡ ngỡ, xen chút lo lắng của nhân vật tôi trong buổi tựu trường tựu trường đầu tiên “rụt rè”, “vẩn vơ”, “run run”, “lúng túng”, “nặng nề”, “ngập ngừng”, “lưng lẻo”, “quyến luyến”,… Tất cả, tất cả những hình ảnh so sánh cùng việc sử dụng hàng loạt các từ láy đã làm cho những câu văn của “Tôi đi học” trở nên giàu tính nhạc, giàu chất thơ và giàu tính trữ tình. Tóm lại, “Tôi đi học” của Thanh Tịnh là một câu chuyện chân thực, sâu sắc. Tác phẩm ấy để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc không chỉ bởi những ý nghĩa về mặt nội dung mà còn bởi đọc tác phẩm người đọc có thể cảm nhận một cách chân thực và sâu sắc chất thơ, chất trữ tình bàng bạc ẩn chứa trong từng con chữ. Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Nghị Luận Về Bài Thơ Sang Thu 🍀 15 Bài Văn Ngắn Hay Phân Tích Nhan Đề Tôi Đi Học – Mẫu 13 Tham khảo bài văn phân tích nhan đề Tôi đi học dưới đây giúp các em học sinh hoàn thành tốt bài viết của mình. Tôi đi học là truyện ngắn của nhà văn Thanh Tịnh, in trong tập Quê mẹ và được xuất bản năm 1941. Đây là một truyện ngắn thể hiện rất đầy đủ phong cách sáng tác của tác giả đậm đà chất trữ tình, đằm thắm, êm dịu, trong trẻo và tràn đầy chất thơ. Truyện đã thể hiện một cách xúc động tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật tôi, chú bé được mẹ đưa đến trường lần đầu tiên trong ngày tựu trường. Nhan đề “Tôi đi học” đã tô đậm, nhấn mạnh cảm giác trong sáng nảy nở trong lòng nhân vật “Tôi” ở buổi đến trường đầu tiên. Cảm xúc bắt đầu được khơi nguồn từ hiện tại với cảnh lá rụng vào cuối thu. Đó là một buổi ban mai đầy sương thu và gió lạnh Buổi tựu trường xa xưa ấy thật đáng nhớ, cậu con trai bé bỏng được mẹ âu yếm nắm tay tôi dẫn đi. Con đường đi đến trường là con đường làng dài và hẹp vốn đã quen đi lại lắm lần nhưng tự nhiên chú bé thấy lạ. Cảnh vật quê nhà hình như đều thay đổi bởi lẽ vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn Chú bé bảy tám tuổi cảm thấy mình đã khôn, không còn chơi bời lêu lổng lội qua sông thả diều như thằng Quý và không đi ra đồng nô đùa như thằng Sơn nữa. Làm sao quên được buổi tựu trường xa xưa đó. Chú bé cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn khi được mặc chiếc áo vải dù đen dài, cầm trong tay hai quyển vở mới. Chú thêm cảnh mấy cậu học trò bằng tuổi mình áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem. Chỉ cần hai quyển vở mới, dù tay ghì thật chặt mà chú vẫn cảm thấy nặng, rồi một quyển vở Xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Nhìn thấy mấy cậu ôm sách vở nhiều lại còn kèm cả bút thước nữa, chú ngây thơ nghĩ chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Ý nghĩ, tâm lý ấy của nhân vật tôi đã thoáng qua trí nhớ của mình một cách nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. Hình ảnh so sánh duyên dáng quá, không hề sáo mòn, công thức so sánh cái ý nghĩ chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước được so sánh với làn mây lướt ngang trên ngọn núi đã làm nổi bật ý nghĩ non nớt và ngây thơ trong sáng của nhân vật tôi. Khi đứng trước ngôi trường, chú bé càng hồi hộp, bỡ ngỡ. Chú ngạc nhiên trước cảnh đông vui dày đặc cả người trước sân trường; ai cũng áo quần sạch sẽ, gương mặt vui tươi sáng sủa. Chú đã từng đi bẫy chim quyên với thằng Minh, và ghé lại trường một lần, đi quanh các lớp, cảm thấy trường xa lạ, cao ráo và sạch sẽ hơn các nhà trong làng. Thế mà buổi tựu trường hôm nay, chú cảm thấy trường Mĩ Lí của mình vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hòa ấp. Đứng giữa sân trường rộng, chú bé đâm ra lo sợ vẩn Vơ. Phải chăng tâm trạng bồi hồi, bỡ ngỡ là rất thực, rất điển hình đối với tuổi thơ trong buổi tựu trường đầu tiên trong đời mình. Chú bé cũng như những học trò khác bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, con chim đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng, e sợ. Hình ảnh so sánh đặc sắc quá! Tâm trạng vừa khao khát học hành, ước mơ bay tới những chân trời xa. Chân trời ước mơ và hy vọng đã hiện về trong tâm tưởng của tuổi thơ trong buổi tựu trường. Tiếng trống trường, tiếng trống trường ngày khai giảng tiếng trống dù ở đâu và bất cứ thời nào cũng gây chấn động, hồi hộp kỳ lạ. Hồi trống trường của trường Mỹ Lí đã thúc vang dội cả lòng chú bé. Khi học sinh xếp hàng vào lớp, chú cảm thấy mình chơ vơ. Và tất cả học trò đều bắt đầu vụng về lúng túng. Tưởng như không đi mà bị kéo dìu tới trước. Co chân rồi duỗi chân, cứ dềnh dàng mãi. Toàn thân thì run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp. Và khi ông đốc gọi tên, khi ông đốc nói, các em học trò vào lớp Năm đã lúng túng… càng lúng túng hơn. Nhiều em ôm mặt khóc, nhiều em thút thít. Riêng chú bé thì cố bàn tay dịu dàng đẩy tôi tới trước nhưng vẫn dúi đầu vào lòng mẹ tôi khóc nức nở. Có bao giờ, chú quên được cái bàn tay yêu thương của mẹ vuốt nhẹ lên tóc mình. Tuy vậy, chú bé khi xếp hàng vào lớp Năm, được thầy giáo trẻ tuổi tươi cười đứng đón ở cửa lớp, nhưng chú vẫn cảm thấy lẻ loi trong thời thơ ấu tôi chưa lần nào thấy xa mẹ tôi như lần này. Cảm xúc hồi hộp bâng khuâng dâng lên man mác trong lòng khi ngồi trong lớp, cảm thấy một mùi hương lạ xông lên. Chú thấy lạ và hay hay những hình treo trên tường. Chú nhìn ra ghế và lạm nhận đó là vật của riêng mình, nhìn người bạn tí hon ngồi cạnh không cảm thấy xa lạ mà quyến luyến tự nhiên. Có lúc chú đưa mắt thèm thuồng một cánh chim. Chú vòng tay lên bàn lẩm nhẩm đánh vần bài viết tập Tôi đi học. Tiếng phấn của thầy giáo đã đưa chú trở về thực tế. Bằng trang hồi ức của mình, Thanh Tịnh đã diễn tả những kỷ niệm, những diễn biến tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ ngỡ của nhân vật “tôi” trong buổi tựu trường theo trình tự thời gian, không gian lúc đầu là buổi sớm mai mẹ dẫn đi trên con đường làng, sau đó là lúc đứng giữa sân trường, một hồi trống vang lên, nghe ông đốc đọc tên và dặn dò, cuối cùng là khi thầy giáo trẻ đưa vào lớp. Tôi đi học là trang văn đầy chất thơ, chất thơ của kỹ niệm thời thơ ấu ngày tựu trường. Chất thơ ở giọng văn nhẹ nhàng, truyền cảm. Chất thơ ở sự lắng đọng và khơi gợi tâm hồn kí ức thời cắp sách trong mỗi chúng ta. Tôi đi học là một tiếng lòng man mác, bâng khuâng của một thời để nhớ, một thời để yêu. Kỷ niệm ấy rất đẹp và sâu sắc, vì thế sau này Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường. Tham khảo trọn bộ ☔ Phân Tích Bài Thơ Sang Thu Của Hữu Thỉnh ☔ 15 Bài Hay Phân Tích Bố Cục Bài Tôi Đi Học – Mẫu 14 Đón đọc bài văn phân tích bố cục bài Tôi đi học dưới đây để có thêm cho mình những gợi ý làm bài đặc sắc. Thanh Tịnh được biết đến là cây bút truyện ngắn nhẹ nhàng, tinh tế mà sâu sắc. Những câu văn của ông đậm chất trữ tình, dạt dào thứ tình cảm trong sáng, đằm thắm. Nhắc đến Thanh Tịnh người ta sẽ nhớ đến trang văn “Tôi đi học”của ông. Truyện ngắn Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi tưởng của nhân vật tôi, diễn tả cảm giác mới mẻ, trang trọng, tâm trạng náo nức, bỡ ngỡ của nhân vật “tôi” theo trình tự thời gian của buổi tựu trường đầu tiên. Truyện ngắn có giọng văn nhẹ nhàng, có sự kết hợp hài hòa giữa tự sự với miêu tả và biểu cảm. Trang truyện ngắn mở ra bằng những câu văn hồi tưởng “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường”. Nhân vật “tôi” nhớ lại những kỉ niệm về mùa thu- mùa tựu trường trong cảm giác tự nhiên nhất về thiên nhiên mùa thu. Mùa thu lá vàng nhẹ nhàng lượn một vòng trên không gian rồi đáp xuống mặt đường, trở về với đất mẹ. Trên cao, bầu trời bảng lảng màu xanh của mây lững lờ Chính những cảm nhận ấy về ngày mùa thu maf nhân vật tôi nhớ lại những ngày tựu trường. “Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.” Trong niềm cảm xúc ấy, “tôi” nhớ lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của mình. Tác giả gợi nhắc tâm trạng, cảm giác của “tôi” trên con đường cùng mẹ tới trường. Đó là buổi sớm mùa thu “một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh”. Tôi cùng mẹ nắm tay đi trên con đường quen thuộc. Cảnh vật xung quanh vẫn thế, không thay đổi. Nhưng nhân vật tôi trong những cảm giác bồi hồi, nôn nao, hồi hộp của lần đầu tiên đi học mà thấy những cảnh vật ấy từ quen thành lạ, từ gần gũi thành mới mẻ. Đó là những cảm nhận chân thực, tinh tế của một tâm hồn trong sáng trẻ thơ. Một đứa trẻ lớp 1 nhưng lại có cảm giác chững chạc, đứng đắn “Trong chiếc áo vải dù đen dài tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn”. Đi học, đó là lí do khiến nhân vật tôi trưởng thành, trở nên nghiêm túc hơn. Một cậu bé 6 tuổi, lần đầu tiên đến trường mang tâm trạng náo nức, nhìn mọi vật mọi cảnh mọi người xung quanh bằng ánh mắt của cậu bé vừa mang chút gì đó nghiêm túc, chững chạc vừa chút gì đó ngây ngô. Nhìn bạn bè cùng trang lứa tay cầm sách vở mà cậu nghĩ mình đủ lớn để cầm. Cậu đòi mẹ cho cầm mặc dù thật khó đối với cậu. Nhưng nhân vật “tôi” hiểu, cậu đã lớn, cậu không còn ngây ngô, ngây thơ nữa mà đủ trưởng thành để tự mình cầm những quyển sách ấy. Nhưng vẫn còn là một đứa trẻ, cậu vẫn có những suy nghĩ ngây thơ “Chắc chỉ những người thành thạo mới cầm nổi bút thước”. Nhưng chính cái suy nghĩ ấy của cậu bé mà khiến người đọc tự giác mỉm cười bởi sự đáng yêu của cậu bé. Đi hết con đường làng quen thuộc, ngôi trường của cậu hiện ra trước mắt. “Tôi” tự nói, cậu đã từng đi đến đây, từng đi qua đây, nhưng với cậu ngôi trường lúc ấy và bây giờ thật khác. Những câu văn miêu tả tâm trạng của cậu được viết ra đầy tự nhiên “Trước mặt tôi, trường Mỹ Lý vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình Hòa Ấp. Sân nó rộng, mình nó cao hơn những buổi trưa hè đầy vắng lặng. Lòng tôi đâm ra lo sợ vẩn vơ.”. Cách so sánh cùng nhân hóa khiến ngôi trường hiện lên vừa thân quen vừa mới lạ như một người bạn mới cho ta những cảm giác vừa thân thuộc lại vừa mới mẻ. Dưới cái nhìn của một cậu bé chăm quan sát, những bạn bè cùng trang lứa cũng e dè, cũng lạ lẫm đứng nép bên người thân. Đó là những biểu hiện chân thực của những cậu bé lớp 1, còn bỡ ngỡ, còn xa lạ. Dòng hồi tưởng của tác giả nhớ lại tiếng trống đầu tiên. Tiếng trống “vang rộn lòng tôi”. Tiếng trống mạnh mẽ, tiếng trống của đầu tiên, của tâm hồn. Sau tiếng trống là lời phát biểu của ông Tổng Đốc. Ấn tượng của “tôi” về ông tổng đốc là một người cẩn thận, yêu thương con trẻ. Chính cái tình cảm, sự chăm sóc chu đáo của ông mà cho ta thấy sự quan trọng của nền giáo dục, đồng thời cũng là trách nhiệm của người dạy trẻ và trách nhiệm học tập của trẻ. Truyện ngắn là dòng hồi tưởng của tác giả về ngày đầu tiên đi học. Một mốc thời gian quan trọng của đời người. Một quãng hồn nhiên của tuổi thơ mà có lẽ mỗi chúng ta chẳng thể nào quên. Tiếp theo đón đọc 💕 Phân Tích Bài Thơ Viếng Lăng Bác Của Viễn Phương 💕 18 Bài Đặc Sắc Nhất Phân Tích Từng Đoạn Của Bài Tôi Đi Học – Mẫu 15 Tham khảo bài văn phân tích từng đoạn của bài Tôi đi học dưới đây sẽ giúp các em học sinh chắt lọc những ý văn hay để vận dụng khi làm bài. Cuộc đời là những chuỗi ngày dài nối tiếp nhau, ngày qua ngày chúng ta cứ sống và trưởng thành, trải qua bao nhiêu gian nan bão táp để bước đi trên con đường của mình. Nhưng sống đâu chỉ là miệt mài bước đi để rồi bỏ quên những điều xưa cũ nhưng ẩn chứa vô vàn ý nghĩa. Thật vậy, mặc cho cuộc đời đẩy đưa nhưng những thứ đã hằn sâu vào tiềm thức thì không thể nào phai nhạt được. Ai cũng có những điều bình dị như thế, và có lẽ với Thanh Tịnh cũng vậy. Có phải như thế mà sau mấy chục năm trôi qua, dù thấm đẫm nắng mưa cuộc đời thế nhưng những kỉ niệm về buổi tựu trường ấy vẫn không phai nhạt, nó vẫn để lại trong ông bao xúc cảm, nghẹn ngào cùng những dòng suy tư chạy chậm hòa với nhịp đập rộn ràng của con tim. Mùa thu là mùa khai trường với những cảm xúc nghẹn ngào đến khó tả. Mùa thu thường mang đến cho người ta một cảm giác se se lạnh, một chút hiu quạnh và man mác buồn, và mùa thu cũng là mùa của những suy tư và kí ức. Thật vậy cũng vào khoảng thời gian ấy 30 năm về trước có một cậu bé được mẹ dắt tay đến trường, đó là những kỉ niệm ngọt ngào chẳng thể quên mà cho đến tận bây giờ khi đã trưởng thành cậu vẫn không thể quên, những xúc cảm vẫn đưa tiềm thức cậu trôi dạt về ngày tháng cũ, lòng vẫn bồi hồi, bối rối như ngày đầu tiên. Truyện ngắn “Tôi đi học” được kể lại dựa theo trí nhớ của nhà văn về ngày tựa trường hôm ấy, tuy đã 30 năm trôi qua thế nhưng các chi tiết truyện vẫn rõ ràng, có trình tự thời gian, câu chuyện được kể lại dựa trên những kí ức đã xảy ra mấy chục năm về trước thế nhưng chúng ta lại cảm nhận được như nó vừa mới diễn ra cách đây không lâu vậy. Người kể vẫn giữ được mạch truyện, mọi thứ vẫn rất rõ ràng tỉ mỉ từng chi tiết một, từ khi cậu bé được mẹ dắt tay đến trường, nhìn ngắm ngôi trường rộng rãi cho đến khi thầy giáo gọi tên mình và bước vào lớp học. Câu chuyện chẳng phải đơn giản chỉ là kể lại mà còn là nhân vật tự đặt mình vào trong đó, tự mình trôi dạt về quá khứ và để mặc cho những dòng hồi ức đẩy đưa để rồi lòng ông lại thấy bồi hồi, xao xuyến theo. Tâm trạng của con người có thể thay đổi, bị tác động bởi không gian và thời gian. Thật vậy cứ mỗi mùa thu đến người nghệ sĩ ấy lại trải lòng mình ra để hồi tưởng, để mà sống lại những tháng năm tuổi thơ êm dịu. “Hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường…” “Hàng năm” vốn chỉ một khoảng thời gian mang tính lặp đi lặp lại, cứ mỗi năm vào khoảng thời gian ấy người ta lại nghẹn ngào nhớ về quá khứ ngây dại của mình để rồi thổn thức, bồn chồn. Cuộc sống bộn bề vốn đã mệt mỏi bởi nhớ nhớ quên quên, con người có xu hướng thích những điều mới mẻ, xa lạ mà bỏ quên những điều gần gũi và bình dị với mình thế nhưng trong biển người tấp nập ấy lại có một người năm nào cũng vậy, cứ mỗi độ thu về là trong lòng lại trào dâng cảm xúc, lại vẽ lên trong tim mình ánh lửa nhen nhóm về một thủa đến trường. Nhưng không phải tự nhiên mà những kí ức ấy lại sống dậy một cách mãnh liệt như vậy trong lòng tác giả, mọi thứ chỉ thực sự bắt đầu khi ông nhìn thấy mấy em nhỏ rụt rè xuất hiện nấp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường để rồi con người mấy chục năm tuổi đời bỗng chốc thu mình lại. Tiềm thức hóa thành đứa nhỏ vụng về được mẹ dắt đi trên con đường làng quen thuộc, con đường mòn ấy vốn đã đi nhiều lần, quen thuộc quá đỗi thế nhưng sao lần ấy lại thấy lạ quá, từng bước đi sao lạ lẫm quá, cảnh vật cũng thay đổi đến khác thường. Và chắc hẳn chính cậu bé ấy cũng nhận ra thứ cảm xúc lạ lùng ấy là do trong nhận thức của cậu đã có sự thay đổi, là do hôm nay cậu đi học. Suy nghĩ của trẻ con thật lạ lùng và ngây thơ biết bao. Vốn chỉ là khoác trên mình bộ quần áo mới thôi thế nhưng lại cảm thấy mình đã lớn, cảm thấy trên mình có một trách nhiệm nặng nề nào đó. Rằng mình đã đi học, từ hôm nay mình đã lớn, sẽ không còn chơi đùa như hồi còn bé, không thể ham chơi nghịch ngợm với lũ bạn như thường ngày. Rồi lại đến khi muốn gánh vác trách nhiệm cầm sách vở của mình nhưng rồi vì hậu đậu nên trách nhiệm cao cả ấy phải nhường lại cho mẹ, vậy thôi mà cậu lại nghĩ “Chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước.” Mọi chuyện trên đời đều diễn ra không theo một quỹ đạo nhất định nào cả và chỉ đến khi con người ta tự mình trải nghiệm, tự cảm nhận mới biết được giá trị của nó. Thật vậy đối với cậu bé ấy cũng vậy, chỉ vài hôm trước khi đi bẫy chim chơi đùa cùng lũ bạn và ghé qua trường và cảm thấy ngôi trường là một thứ gì đó rất xa lạ và “ không có cảm tưởng gì khác là trường cao ráo sạch sẽ hơn các nhà trong làng”, thế nhưng hôm nay khi mình khoác trên vai bộ áo mới, khi sắp trở thành một phần của ngôi trường và đặt chân vào trong đó cậu mới lại thấy ngôi trường uy nghiêm và vĩ đại đến thế. Cái ngôi trường xa lạ ngày nào thế nhưng hôm nay cậu lại thấy nó “vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình Hòa Ấp”. Bao nhiêu con người, bao nhiêu cảnh vật đều xa lạ, mọi thứ đều mới toanh khiến cho đứa bé non nớt ấy bỗng chốc cảm thấy lo sợ vẩn vơ để rồi lại bẽn lẽn nép sau lưng người thân như bao cô cậu học trò khác. Nó cũng như bao đứa trẻ ngây dại kia muốn được hòa nhập với ngôi trường, muốn được trở thành một phần của mái nhà rộng lớn ấy, có lẽ vì vậy mà ngay lúc ấy tất cả đều ao ước mình được như những học trò cũ để biết thầy biết lớp khỏi phải rụt rè trước cảnh lạ. Bối rối, lo âu khiến cho đôi chân cậu khựng lại, cậu chẳng có đủ can đảm để nhấc đôi chân lên sải từng bước dài về phía trước, tim đã đập loạn thành từng hồi, đôi chân run lẩy bẩy nhấc từng bước nặng trịch tiến về phía trước. Và đỉnh điểm của sự hỗn loạn trong cậu là khi nghe ông đốc trường Mĩ Lý gọi tên từng đứa một, dường như lúc ấy cậu đã cảm thấy như tim mình ngừng đập, nặng trịch từng mớ hỗn độn. Và nỗi lo âu, thấp thỏm ấy khiến cho tâm trạng cậu nặng trĩu, bồn chồi, sợ những thứ xa lạ khiến cho cậu vỡ òa khi phải chia tay mẹ vào lớp học, đôi chân cậu chẳng muốn bước tiếp, đứa trẻ còn e dè cuộc sống trường lớp mới mẻ, chênh vênh, lạc lõng giữa biển người xa lạ khiến cậu đã vỡ òa trong giây phút đầy nghẹn ngào ấy. Nhưng rồi chuyện gì đến sẽ đến và con người không ngoại trừ bất kì một ai đều phải trải qua để trưởng thành, và cuối cùng cậu bé cũng bước vào giờ học đầu tiên của mình. Cậu bỡ ngỡ, lạ lẫm với mọi thứ, tất cả đều khiến cho cậu tò mò và hứng thú, cậu thấy một mùi hương lạ phảng phất trong lớp học rồi lại thấy những thứ treo trong lớp thật lạ và hay, cứ như thế cậu dần làm quen với môi trường mới của mình, cậu thích nghi với lớp học nhanh đến mức mà cậu chẳng dám tin là thật, cứ thế và rồi đứa bé ấy bắt đầu giờ học đầu tiên của mình, bắt đầu cho một hành trình mới. “Tôi đi học” là một truyện ngắn giàu cảm xúc và ý nghĩa, chắc hẳn ai cũng có những ngày đầu tiên bỡ ngỡ và bồn chồn đến thế. Thời gian qua đi khiến cho con người ta bỏ quên nhiều thứ, nhiều điều đã bị lãng quên thế nhưng những kí ức về buổi đầu tiên đến trường thì không thể nào phai nhạt được, nó sẽ theo con người ta đến hết cuộc đời để rồi khi bồi hồi nhớ lại ta lại xao xuyến vì mình cũng đã từng có khoảng thời gian như thế. “Tôi đi học” là một trong những truyện ngắn đặc sắc nhất của Thanh Tịnh viết về những cảm xúc trong trẻo, hồn nhiên trong ngày đầu tiên đến trường. Đọc nhiều hơn với 🔥 Cảm Nhận Của Em Về Bài Thơ Viếng Lăng Bác 🔥 16 Bài Cảm Nghĩ Hay 1/ Dạng đề phân tích nhân vật – Mở bài Giới thiệu tác giả, tác phẩm; giới thiệu nhân vật cần nghị luận – Thân bài Nêu ngoại hình nếu có, suy nghĩ của em về ngoại hình của nhân vật. Số phận nếu có – với những tác phẩm trong chương trình lớp 12 chủ yếu nhân vật có số phận bất hạnh. Khi đó, cần chú ý đến số phận khi còn nhỏ, khi trưởng thành đời sống vật chất và tinh thần. Về phẩm chất, học sinh cần khái quát được phẩm chất của nhân vật trong từng tác phẩm. Sau đó, đánh giá Nghệ thuật khắc họa nhân vật, ý nghĩa của hình tượng nhân vật trong tác phẩm. – Kết bài Đánh giá vẻ đẹp, sức sống của nhân vật trong văn học; tài năng, vị trí của nhà văn. * Mở rộng Đối với Dạng đề phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật Dạng đề này về cơ bản vẫn cần có những ý như trong đề phân tích nhân vật nói chung. Chỉ lưu ý điểm khác là học sinh không phân tích theo tính cách của nhân vật mà đi theodiễn biến tâm trạngtrong tác phẩm. Tâm trạng nào diễn ra trước thì phân tích trước, nét tâm trạng nào diễn ra sau thì phân tích sau. 2/ Dạng đề so sánh hai nhân vật Học sinh làm đề bài này phải nắm được kiến thức về phân tích nhân vật. Dàn bài khái quát như sau –Mở bài Giới thiệu tác giả, tác phẩm; giới thiệu 2 nhân vật. –Thân bàiNét chung của các nhân vật; nét riêng của các nhân vật; đánh giá về nghệ thuật và ý nghĩa của hình tượng. – Cuối cùng là kết bài 3/ Dạng đề nghị luận về tình huống truyện Tình huống truyện là hạt nhân của truyện ngắn. Bất cứ tác phẩm nào cũng có tình huống truyện. Tuy nhiên, đề bài kiểm tra và đề thi hay tập trung vào những tác phẩm có tình huống truyện hay và độc đáo. Đáng lưu ý trong những tác phẩm SGK NGữ văn 12 là tác phẩm “Vợ nhặt” và “Chiếc thuyền ngoài xa”. Trước khi đi vào phân tích những đề bài cụ thể giáo viên cũng phải xây dựng cho học sinh một dàn ý khái quát về dạng đề này Mở bàiGiới thiệu tác giả, tác phẩm; khẳng định tác phẩm có một tình huống truyện hay và hấp dẫn. Thân bàiVài nét về tình huống truyện; tình huống truyện của tác phẩm và biểu hiện cụ thể của tình huống truyện trong tác phẩm; ý nghĩa của tình huống truyện trong việc thể hiện chủ đề tư tưởng tác phẩm. Lưu ý,tình huống truyện giữ vai trò là hạt nhân của tác phẩm truyện ngắn. Nó chính là hoàn cảnh riêng được tạo nên bởi một sự kiện đặc biệt khiến cuộc sống hiện lên rõ nhất và ý nghĩa tư tưởng của tác giả cũng được bộc lộ một cách rõ nét nhất. Kết bàiKhẳng định giá trị của tình huống truyện của tác phẩm; khẳng định tài năng của nhà văn. 4/ Dạng đề nghị luận về giá trị nội dung, tư tưởng của tác phẩm Dàn bài khái quát dạng đề này như sau Mở bài Giới thiệu tác giả, tác phẩm; giới thiệu giá trị cần nghị luận giá trị hiện thực hoặc giá trị nhân đạo Thân bài Vài nét về giá trị của tác phẩm – giá trị hiện thực, giá trị nhân đạo là những tiêu chí về nội dung để đánh giá một tác phẩm văn học. Giá trị hiện thực là khả năng phản ánh chân thực hiện thực cuộc sống xã hội Giá trị nhân đạo là tình cảm, thái độ của nhà văn dựa trên những nguyên tắc, đạo lí làm người mang tính chuẩn mực và tiến bộ của thời đại. Biểu hiện cụ thể của giá trị nhân đạo là nhà văn thể hiện thái độ thương cảm của mình đối với những số phận bất hạnh; lên án những thế lực tàn bạo; ngợi ca những phẩm chất tốt đẹp của con người và hướng nhân vật đến cuộc sống tốt đẹp hơn. Biểu hiện của các giá trị nội dung trong tác phẩm cụ thể Giá trị hiện thực tác phẩm phản ánh xã hội với những mâu thuẫn, tầng lớp nào; Giá trị nhân đạo Nhà văn xót thương cảm thông với nhân vật của mình như thế nào/ Tố cáo thế lực tàn bạo ra sao/ Ngợi ca phẩm chất con người/ Mở ra cuộc sống tương lai mới cho nhân vật của mình hay không? lấy dẫn chứng chứng minh Đánh giácác giá trị đó có kế thừa văn học truyền thống hay không? Có gì là mới mẻ? Kết bàiKhẳng định sức sống của tác phẩm, vị trí của nhà văn trong nền văn học dân tộc. Tham khảo Theo Lưu Thị Hằng Categorised in NGỮ VĂN Ngày đăng 14/04/2021, 2227 ĐỀ TÀI PHÂN TÍCH CÁC BIỂU TƯỢNG TRONG VĂN HỌC DÂN GIAN MỞ ĐẦU Trong mở đầu từ điển Biểu tượng văn hóa Thế giới tác giả viết rằng “Thời đại khơng có biểu tượng thời đại chết, xã hội thiếu biểu tượng xã hội chết Một văn minh khơng cịn có biểu tượng chết, cịn thuộc lịch sử” Biểu tượng có tầm quan trọng khơng nhỏ Có thể nói sống ngày, người sử dụng biểu tượng Một dịng song, bơng hoa, cánh chim bay, tất biểu tượng Thật nói không sống giới biểu tượng, mà cịn có giới biểu tượng sống Trong giới ấy, có vơ vàn biểu tượng khác Đó biểu tượng cho hịa bình, cho sống bất tử, cho lối sống cao không bon chen danh lợi hay biểu tượng cho tín ngượng thờ cúng Cho dù biểu tượng mang ý nghĩa riêng biệt Các biểu tượng từ đời sống văn hóa vào văn học dân gian mang nhiều nét nghĩa biểu trưng độc đáo Sự biến đổi ý nghĩa biểu tượng diễn cách tự nhiên hoàn toàn hợp , phù hợp với quy luật sáng tác nghệ thuật dân gian Hiện diện văn học dân gian, biểu tưởng khai thác với nét nghĩa khác thể sáng tạo tài tình người nghệ sĩ dân gian Có thể thấy vấn đề khoa học nhiều điều để khám phá thực tốt chắn đem lại cho phát thú vị biểu tượng văn hóa đặc sắc Vì người viết lựa chọn đề tài phân tích biểu tượng văn học dân gian với mong muốn hiểu ý nghĩa biểu tượng văn học dân gian cách sâu sắc cụ thể B NỘI DUNG Chương 1 Các vấn đề lý thuyết biểu tượng Khái niệm biểu tượng Khởi nguyên, biểu tượng vật cắt làm đôi, mảnh sứ, gỗ hay kim loại Hai người người giữ phần, chủ khách, người cho vay kẻ vay, hai kẻ hành hương, hai người chia tay lâu dài Sau này, ráp hai mảnh lại với nhau, họ nhận mối thân tình xưa, nợ cũ, tình bạn ngày trước Biểu tượng dùng theo nghĩa thực dụng vật đá, ngọc, sành, hay gỗ chia làm hai giao ước tín vật, gặp chắp lại để làm tin Biểu tượng chia lại kết lại với nên chứa hai ý tưởng phân ly tái hợp Điều có nghĩa biểu tượng chứa đựng dấu hiệu bị đập vỡ, ý nghĩa biểu tượng bộc lộ vừa gãy vỡ, vừa nối kết phần bị vỡ Trong Tiếng Anh biểu tượng viết chữ “symbol” Thuật ngữ “symbol” bắt nguồn từ Hi Lạp “Symbolon” có nghĩa ký hiệu, lời nói, dấu hiệu, triệu chứng Cũng có thuyết cho symbol bắt nguồn từ động từ Hi Lạp “Symballo” có nghĩa “ném vào vị trí”, “liên kết”, “suy nghĩ về” Biểu tượng phương tiện phản ánh tư duy, hành vi, khát vọng, kể điều cấm kỵ, ám ảnh, sợ hãi Biểu tượng thể góc khuất tiềm thức vô thức, biểu tượng bộc lộ lủi trốn, tự phơi bầy sáng tỏ, lại tự giấu Trong Từ điển Tiếng Việt “biểu tượng” thuộc danh từ, hình ảnh đặc trưng, cịn theo chun mơn biểu tượng hình thức cao cảm giác, cho ta hình ảnh vật cịn giữ lại đầu óc sau tác động vật vào giác quan chấm dứt Định nghĩa có nhiều điểm tương đồng với quan niệm Triết học MácLênin Theo chủ nghĩa vật biện chứng, biểu tượng nằm giai đoạn đầu trình nhận thức đi từ trực quan sinh động đến tư trừu tượng đến thực tiễn Quá trình nhận thức cảm tính “con người sử dụng giác quan, để tác động trực tiếp vào vật để nắm bắt vật ấy” Sau hai hình thức “cảm giác” “tri giác” người thu biểu tượng lưu đầu óc Như biểu tượng hình thức phản ánh cao nhất, phức tạp giai đoạn trực quan sinh động Khi biểu tượng hình thành lúc người có đầy đủ nhận thức chất dấu hiệu vật Nó hình ảnh có tính đặc trưng tương đối hồn thiện lưu lại óc người vật khơng cịn tác động vào giác quan Và nhắc đến biểu tượng óc người có trường liên tưởng đến vật Biểu tượng xem kết trình từ tư đến ý nghĩa Con người có tư dấu hiệu bên chất bên vật Sau có nhận thức đầy đủ vật người khái quát ý nghĩa nâng lên thành biểu tượng mang tính trừu tượng Hoặc từ biểu tượng người tư tìm ý nghĩa Vấn đề biểu tượng nhiều nhà nghiên cứu quan tâm Trên thực tế, có nhiều khái niệm biểu tượng với nội hàm khác Có thể điểm qua vài khái niệm sau Trong Từ điển thuật ngữ văn học, Lê Bá Hán, Trần Đình Sử, Nguyễn Khắc Phi đưa khái niệm Biểu tượng khái niệm giai đoạn, hình thức nhận thức cao cảm giác, cho ta hình ảnh vật cịn giữ lại đầu óc sau tác động vật vào giác quan ta chấm dứt Jean Chevalier Alain Gheerbrant Từ điển biểu tượng văn hóa giới cho rằng Tự chất biểu tượng, phá vỡ khuôn khổ định sẵn tập hợp thái cực lại ý niệm Nó giống mũi tên bay mà không bay đứng im mà biến ảo, hiển nhiên mà không nắm bắt Ta cần phải dùng từ để gợi hay nhiều ý nghĩa biểu tượng Bản chất biểu tượng khó xác định, hiểu biết đương nhiên cịn tuỳ thuộc vào trải kinh nghiệm vốn có cá nhân trình độ nhận thức người Khơng thế, việc "giải mã" tìm ý nghĩa biểu tượng phải tính đến thói quen, phong tục, tập quán văn hoá cộng đồng dân tộc khác Điều bí ẩn ln cịn ngun vẹn mơ hồ mặt ý nghĩa biểu tượng chưa "giải mã" Một biểu tượng thường có nhiều nghĩa ngược lại ý nghĩa lại có nhiều biểu tượng biểu thị Một vật, tượng gọi biểu tượng đọng ý nghĩa sâu sắc, cộng đồng giai cấp, dân tộc, nhân loại thừa nhận, ln hướng nghĩa cố định đó, đồng thời lại tiềm ẩn khả mở ý nghĩa khác cảm nhận người Có thể nói, biểu tượng hình ảnh, vật cảm tính chứa đầy ý nghĩa trở nên sinh động đời sống văn hoá, cảm nhận người Thực tế cho thấy, có nhiều định nghĩa khác biểu tượng Một số ngành khoa học hình thành khái niệm riêng biểu tượng Triết học, Tâm lí học, Xã hội học dù đứng quan điểm lập trường khác tìm điểm chung biểu tượng Biểu tượng lànhững hình ảnh, vật, tượng giới xung quanh, hình thành sở cảm giác tri giác xảy trước hình thành ý thức hình ảnh hình thành sở hình ảnh có trước Biểu tượng tượng chủ quan đối tượng tượng khách quan tri giác Biểu tượng vừa chứa đựng yếu tố trực tiếp vừa chứa đựng yếu tố gián tiếp hình thành nhờ phối hợp bổ sung lẫn giác quan có tham gia yếu tố phân tích, tổng hợp Chính thế, biểu tượng phản ánh đặc trưng vật, tượng Ngày nay, biểu tượng trở thành đối tượng nghiên cứu nhiều ngành khoa học như Phân tâm học, Ngôn ngữ học, Xã hội học, Triết học Văn học Ý nghĩa biểu tượng Trong Nghiên cứu văn học dân gian từ mã văn hóa dân gian tác giả Nguyễn Thị Bích Hà có viết Biểu tượng cảm quan, nhận thức, lắng đọng, chắt lọc trải qua bao biến cố thăng trầm không bị phai mờ mà ngược lại khắc sâu vào tâm khảm người Biểu tượng có hai nửa, nửa ln bề dễ nhìn thấy dễ cảm giác biểu trưng, nửa chìm sâu khuất lấp cái biểu trung Người giải mã biểu tượng người tìm lí giải phần chìm kín đáo Biểu tượng thường hiểu rộng ý nghĩa gán cho Giữa biểu tượng biểu trưng nhiều có mối quan hệ đứt nối, gián đoạn khiến người ta khó nhận ra, khó nắm bắt Khi xa rời quy ước ban đầu đó, mở đường cho giải thích chủ quan phong phú lạ Từ lâu, nhà nghiên cứu phương Đông phương Tây quan tâm đến biểu tượng ý nghĩa biểu đạt Theo quan niệm nhà nhân học văn hóa Mĩ Văn hóa chế tượng, vật thể, hành động, tư tưởng, cảm xúc Cơ chế tạo nhờ sử dụng biểu tượng phụ thuộc vào biểu tượng White quan niệm văn hóa khơng phải xã hội đặc điểm độc đáo loài người Trong hành vi biểu tượng dấu hiệu văn hóa Đó lực “biểu tượng hóa”- lực quy định cho vật, tượng ý nghĩa mà giác quan thông thường người nắm bắt Như vậy, nhà nghiên cứu tìm mối quan hệ mang tính liên thơng, hệ văn hóa biểu tượng văn hóa Qua đó, ta thấy muốn tìm hiểu văn hóa, cách làm hữu ích tìm hiểu qua biểu tượng văn hóa Đặc điểm biểu tượng Biểu tượng có tính chất sống động, khó nắm bắt, khó xác định Biểu tượng có mặt nhiều phương diện đời sống, từ hình tượng nghệ thuật hội họa, âm nhạc, văn chương đến mô thức ứng xử lối sống, phong tục, tập quán hồn cảnh khó tri giác chiếm mộng, huyền thoại Biểu tượng có tính chất ổn định tương đối Phải ổn định thực thể hay yếu tố trở thành biểu tượng Bởi biểu trưng biểu trưng phải ổn định, khơng thay đổi thay đổi thời gian khám phá có ý nghĩa Chẳng hạn, ta quan niệm “chim” biểu tượng mặt trời Như vậy, chim trống đồng, áo lông ngỗng phải thống với Hơn nữa, loại chim lại có tính biểu tượng riêng chẳng hạn chim hải âu biểu tượng cho biển cả, chim cơng biểu tượng cho kẻ thích hình thức lịe loẹt, chim un ương biểu tượng cho tình u Vì vậy, mặt ta thừa nhận tính sống động khó nắm bắt nó, mặt ta khơng thể khơng thừa nhận tính ổn định tương đối, thời gian dài không gian rộng biểu tượng Biểu tượng lý giải nhờ liên hệ, hỗ trợ với yếu tố trường liên tưởng Một yếu tố đứng hệ thống, tính biểu tượng nhờ hệ thống mà trở nên rõ ràng Ngược lại yếu tố đứng độc lập khó xác định biểu tượng khơng phải biểu tượng Chẳng hạn, “con chim” mang biểu tượng mặt trời tính bay cao phía trên, gần với mặt trời Khi chim mang tính biểu tượng mặt trời khiến cho ta liên tưởng diều, cầu, hình thức đánh đu mơ đường mặt trời có mối quan hệ gần gũi với mặt trời, liên tưởng rộng xa biểu tượng chim Biểu tượng ln mang tính quan niệm Nó thực khơng nằm bề mặt vật tượng mà chìm sâu, lặn lớp nghĩa vật, tượng Quan niệm người ta muôn vật bộc lộ qua hệ thống biểu tượng phản ánh quan niệm qua hệ thống biểu tượng cộng đồng dân tộc hiểu quan niệm cộng đồng vũ trụ, tự nhiên, người Chẳng hạn, người xưa quan niệm “trời trịn, đất vng” Quan niệm chi phối tất biểu tượng trời đất, từ tín ngưỡng đến văn hóa, đến văn chương, nghệ thuật Chương 2 Một số biểu tượng Văn học dân gian Biểu tượng Con trâu Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, trâu nhắc đến khơng ít, hình ảnh chất hiền lành, cần cù người Việt Bởi nước ta vốn nước nông nghiệp, “Con trâu đầu nghiệp” Có thể nói, tri thức trâu xuất sớm đầy đủ tri thức lồi vật người Việt Hình ảnh trâu thể tất lĩnh vực đời sống tinh thần lao động sản xuất nhân dân ta từ hàng ngàn năm qua Truyện cổ tích Trí khơn ta có diện trâu, lý giải nguyên nhân việc trâu khơng có hàm Truyện ngụ ngôn Lục súc tranh công, nhắc tới trâu vật đầu tiên, với vật nuôi nhà có cơng sinh thóc, gạo, ngơ, đỗ cho người Rõ ràng, trâu nhà nông coi phần thiếu đời sống Nên trâu coi người bạn thân thiết, chia sẻ bùi với người nông dân Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh trâu xuất thường xuyên, gắn với đời sống lao động sản xuất nhà nông Ruộng đầm nước bùn sâu/Suốt ngày anh với trâu cày bừa Hoặc Trâu ta bảo trâu Trâu ruộng, trâu cày với ta, Cấy cày vốn nghiệp nông gia, Ta trâu mà quản cơng, Bao lúa gặt bơng Thì cịn cỏ đồng trâu ăn Trên đồng cạn đồng sâu Chồng cày vợ cấy, trâu bừa Con trâu đầu nghiệp, nguồn sống người nông dân; nên người xưa đúc rút câu thành ngữ, tục ngữ kinh nghiệm để chọn trâu tốt Mắn đẻ cày tài, Mua trâu xem sừng, mua chó xem lưng; Trâu cổ cị, bị cổ giải; Lang bán, lang trán ni; Đầu thanh, cao tiền, thấp hậu, chẳng tậu hoài; Sừng cánh ná, bình vơi, mắt ốc nhồi, Ăn lơi, cày thép; Trâu to ngà, già đường kéo; Da đồng, lông mốc, Đầu thanh, mặt nhẹ, khô chân/Vai cao, thẳng, mặt gân, sườn trịn/Chùng đùi, thắt quản, ngắn đi, to ngà, móng hến ni đáng tiền Trong nhiều câu ca dao, tục ngữ, hình ảnh trâu xuất để răn dạy người đời, truyền đạt kinh nghiệm sống như Làm ruộng phải có trâu/ Làm dâu phải có chồng; Tậu trâu xem vó, lấy vợ xem nịi; Làm ruộng khơng trâu làm giàu khơng thóc; Một trâu anh sắm đơi cày/Một anh hai vợ có ngày oan gia/Tan đàn xẻ nghé khơng xa!; Có cưới cưới trâu/Đừng cưới nghé nàng dâu khơng về; Vợ dại đẻ khơn/Trâu chậm thịt, rựa cùn chịu băm; Trâu chậm anh bán đi/Rựa cùn đánh lại, vợ Trâu thân thiết thế, có sức khỏe, hiền lành thế; nên người nơng dân tín nhiệm Trâu gầy tầy bò khỏe; Yếu trâu khỏe bò; Thà chết vùng chân trâu/Còn chết rụi khu đĩa đèn; Trâu ta ăn cỏ đồng ta/Tuy cỏ vét cỏ thơm Vì tín nhiệm, nên có nhiều câu ca dao, tục ngữ đề cao trâu Người nơng dân coi việc có trâu tốt việc hệ trọng thiết phải làm đời người, có tài sản giá trị Tậu trâu, cưới vợ làm nhà/Trong ba việc thật khó thay; Ruộng sâu trâu nái; Con trâu khơng đóng vai trị quan trọng sản xuất nơng nghiệp, mà cịn coi linh vật nhiều lễ hội người nông dân Nhiều nơi tổ chức hội chọi trâu để tìm trâu thắng làm vật tế thần, cầu cho mưa thuận gió hịa, nhà nhà bình an, làm ăn tới Nên có câu ca Dù bn đâu bán đâu/Mồng mười tháng chọi trâu Năm 2003, SEA Game 22 Việt Nam đăng cai tổ chức lấy hình tượng trâu vàng làm linh vật, biểu tượng thể thao Việt Nam Thân thiết, gắn bó với nhà nông vốn vất vả nắng hai sương, nên trâu xuất nhiều câu ca với thân phận lam lũ Kiếp trâu ăn cỏ, kiếp chó ăn dơ; Trâu chết mặc trâu, bò chết mặc bò; Trâu lành chẳng thấy mừng, trâu ốm - kẻ mài dao; Trâu có đàn, bị có lũ, để thân trâu trâu lo, thân bị bị liệu Đơi khi, hình ảnh trâu xuất sắc thái khơng tích cực Trâu buộc lại ghét trâu ăn/Quan võ lại ghét quan văn dài quần; Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã; Việc để lâu tựa cứt trâu hóa bùn; Sừng trâu cong khó uốn, kẻ ương ngạch khó dạy thành người; Đầu trâu mặt ngựa Đời sống tinh thần lao động sản xuất người Việt Nam ghi nhận vai trị khơng thể thiếu trâu từ xa xưa đến Hình ảnh trâu siêng năng, cần cù, khỏe mạnh gắn liền với lũy tre làng biểu tượng văn hóa Việt Ngày Xuân Tân Sửu, điểm lại hình ảnh trâu văn học dân gian để hiểu nét văn hóa Biểu tượng Con gà Con gà vật nuôi quen thuộc gần gũi, gắn bó mật thiết đóng vai trị quan trọng đời sống người dân vùng nông thôn Gà nuôi để làm cảnh, làm lễ vật dâng cúng thần linh, tổ tiên, làm thực phẩm có khách quý, làm tiếng đồng hồ báo thức cho người phục vụ thú vui tao nhã đá gà, Từ xa xưa, gà diện văn hóa nhiều quốc gia giới Ở phương Đông, gà xem mười hai vật biểu tượng cho năm lịch can chi với biểu tượng Dậu nằm lục sục Đặc biệt văn học dân gian Việt Nam, hình tượng gà trở thành đề tài mang nhiều ý nghĩa, thấm đẫm tính nhân văn Trong câu truyện thần thoại, cổ tích truyền thuyết Việt Nam, hình tượng gà xuất tương đối nhiều mang nhiều ý nghĩa biểu tượng tốt đẹp Thần thoại số tộc người Việt Nam kể rằng, xưa kia, Ngọc Hoàng sáng tạo mặt đất, thấy lạnh lẽo ẩm thấp, Ngọc Hoàng liền cho mười mặt trời xuống chiếu sáng để sấy khơ Nhưng Ngọc Hồng lại qn khơng thu lại mặt trời khiến cho mặt đất khô trắng, người cỏ khốn đốn hạn hán Để cứu mn lồi, chàng dũng sĩ giương cung tên bắn liên tiếp rụng chín mặt trời, mặt trời cuối sợ hãi bay lên cao trốn biệt Thế mặt đất lại lạnh lẽo tối tăm, người loài vật rủ gọi mặt trời, khơng thành cơng Cuối có gà trống khỏe mạnh cất tiếng gáy vang, mặt trời tị mị tìm xuống, trái đất bừng sáng trở lại ở số dị khác kể gà trống vịt cõng biển khơi gáy gọi mặt trời, Khơng biết có phải bắt nguồn từ câu chuyện khơng đến người Việt thường dùng gà trống để cúng giao thừa với mong muốn “gọi mặt trời" Người xưa quan niệm rằng, đêm giao thừa thời điểm đêm trời đất tối tăm nhất, lúc mặt trời ẩn sâu Nhà cúng gà trống để đánh thức mặt trời, mang lại ánh sáng đủ cho năm Trong truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh, giá trị gà coi trọng, ngang với vật phẩm q để vua Hùng Vương thách cưới Đó “gà chín cựa” gà chín cựa, ngựa chín hồng mao Có thể dân gian quan niệm gàmang ý nghĩa biểu tượng cho khởi đầu tốt lành, cho hạnh phúc, có đàn cháu đống sống gia đình “gà chín cựa" trở thành vật phẩm cầu thận Trong truyện Sự tích hoa mào gà, gà lại biểu tượng cho lòng nhân phù trợ Sự tích hoa mào gà kể chuyện loài khác cách đau khổ loại có hoa, riêng khơng có Thuở gà mái có mào, thương bất hạnh nhường mào đỏ cho Từ có hoa cịn gà mái khơng có mào Con gà truyện cổ tích Tấm Cám mang ý nghĩa giúp đỡ người hiền lương Gà giúp Tấm tro bếp tìm xương cá bống để Tấm đem chôn chân giường lời Bụt dặn Như tác giả dân gian cho gà trở thành nhân vật phù trợ giúp đỡ Tấm, trực tiếp tham gia vào biến cố truyện Gà giúp đem đến sum họp gia đình Truyện Sọ Dừa kể rằng, Sọ Dừa thành Trạng nguyên, đánh thắng giặc trở về, gà nở từ trứng mà chàng trao cho vợ trước lúc lớn Nó làm bạn với người vợ Sọ Dừa ốc đảo hoang vu Lúc thấy thuyền quan trọng từ xa, cất tiếng gáy mang lại hạnh phúc đoàn tụ cho gia đình quan trọng Ị Ĩ O O Phải thuyền quan trọng rước cô Như thấy, truyện cổ tích, gà vừa biểu tượng lòng nhân phù trợ cho nhân vật truyện tìm niềm hạnh phúc, đoàn tụ vừa trở thành nhân vật quan trọng thúc đẩy phát triển cốt truyện Trong truyện ngụ ngơn, gà biểu tượng chiến thắng trí tuệ trong quan hệ với cáo Con cáo tham lam, gian xảo, quỷ quyệt nên thất bại Ngược lại, gà thường chân thật, thông minh nên chiến thắng Có thể thấy gà truyện ngụ ngơn thường xuất nhân vật diện, nhiều hình thức đa dạng nhiều ý nghĩa biểu tượng tốt đẹp sống người Thế có truyền thuyết thể quan niệm khơng tốt gà Truyền thuyết vua An Dương Vương Thục Phán cố cơng xây thành đắp đến đâu đất lở đến đấy, thần Kim Quy báo cho nhà vua biết núi Thất Diệu có gà trắng sống đến ngàn năm hóa thành yêu tinh ẩn núi, diệt việc xây thành thành công Sau An Dương Vương giết gà trắng xây thành Gà khơng lưu truyền truyện kể, thần thoại, hình tượng gà xuất nhiều tục ngữ, thành ngữ người Việt Đối với người nông dân, gà đem lại nhiều lợi ích gà chăm chút đúc kết nhiều kinh nghiệm quý để cho việc chăn nuôi chúng thật đem lại kết tốt, cải thiện phần đời sống kinh tế vốn chật vật, vất vả cho người nơng dân tiền gà ba tiền thóc" Gà quý nên người ta thường nói “chửi gà" Người nơng dân q trình dưỡng, chăm sóc đúc rút nhiều kinh nghiệm cách chọn gà - Con chó huyên đề, gà năm móng đem mà ni - Gà đen chân trắng, mẹ mắng mua Gà trắng chân chì, mua chi giống - Chó quen nhà, gà quen chuồng Cịn kinh nghiệm cách ni gà - Chuồng gà hướng đơng, lơng chẳng cịn - Lợn thả, gà nhốt - Thương cho ăn q, ni gà phải tốn thóc - Chớ bán gà ngày gió, bán chó ngày mưa Nói đặc điểm đặc biệt gà “chó liền da, gà liền xương" Con gà, đặc biệt tiếng gà gáy hình ảnh âm gần gũi quen thuộc nơng thơn, làng xóm Việt Nam, tiếng gà gáy tín hiệu thời gian “chó giữ nhà, gà gáy trống canh" Đặc tính thịt gà “gà cựa dài rắn, gà cựa ngắn mềm; vịt già gà tơ; chó già gà non" ăn gà khơng nên ăn vào tháng bảy ếch tháng ba gà tháng bảy", theo dân gian, tháng tháng giáp hạt, người khơng có cơm ăn gà khơng có lúa mà ăn nên gây, thịt khơng ngon Gà phải có chanh trở thành ngon khối “con gà cục tác chanh", Đặc biệt, từ kinh nghiệm ngày mà dân ta sử dụng hình ảnh gà cớ để thể nhìn sâu sắc, thâm thúy tinh tế sống, người Trong trường hợp này, gà dùng để so sánh, liên hệ, liền tưởng, làm phương tiện để triết lý nhân tình thái, thể tình cảm, thái độ, cảm xúc người dân nhằm giáo dục người đời So với câu tục ngữ có hình ảnh gà nói kinh nghiệm chăn ni, đây, dân gian khái quát hóa đặc điểm sinh học gà để tìm thấy mối quan hệ phong phú phức tạp người với Chẳng hạn, tác giả dân gian mượn khả bới đất tìm mồi gà để sáng tạo câu “chân gà lại bối ruột gà" để nói tự vạch áo cho người xem lưng, bới móc chuyện nhà mình, làm hại người thân quen, ruột thịt Hay từ chuyện gà trống hay đá lại liên hệ đến mối mâu thuẫn không đối kháng cần hóa giải người có chung mối liên hệ ruột thịt đưa lời khuyên răn “gà mẹ hoài đá nhau" Tuy nhiên ý nghĩa khơng dừng lại mà hướng tới tình đồn kết cộng đồng, từ xóm làng đến dân tộc Tương tự, tiếng gáy gà ví von thành thói cạnh tranh không lành mạnh, tật đố kỵ nhỏ nhen ham danh lợi “con gà tức tiếng gáygà chết tiếng gáy" Phương tiện để kiếm ăn gà đơi chân Nếu chân mà bị q gà đành nằm chỗ, mỏ mổ bậy chung quanh Từ đặc điểm gà lại dân gian khái quát thành loại người hèn biết làm ăn, kiếm chác nhỏ nhặt nơi quen thuộc, khơng biết nhìn xa trơng rộng “gà què ăn quẩn cối xay", Trong thơ ca dân gian, gà cịn mang sắc thái tình cảm riêng phong phú, đa dạng gửi gắm nỗi niềm, tâm tư, tình cảm mối quan hệ gia đình, tình u, tình xóm giềng người dân quê bình dị, chân chất - Em thưa với mẹ cha Bắt lợn cưới, bắt gà cheo - Gà ta xào với mướp già Vợ hai mươi mốt chồng đà sáu mươi Tập tính kiếm ăn anh gà trống thường môi kêu tục tục gọi gà mái, gà đến ăn, anh gà trống lại khen đức độ đảm đùm bọc đám cái, nên có câu “gà trống ni con” Câu nói để người đàn ơng góa vợ, mà lịng tận tụy ni Tiếng gà khơng đơn báo hiệu thời gian vũ trụ mà thể thời gian tâm trạng Đó thời điểm hẹn hò, thời gian chờ đợi, trăn trở, nhớ thương vì chủ thể trữ tình khơng ngủ lúc nghe tiếng gà - Con chim đậu núi Nó kêu gà suối Gà gáy chầu đôi chầu ba Đêm năm canh không ngủ lại ngồi Trông người thục nữ bồi hồi gan - Miễu thần gà gáy tiếng đôi Trông bậu trông đứng trơng ngồi Trơng người có nghĩa bồi hồi gan Tâm trạng đau khổ trước cảnh chia lìa chàng trai quan hệ lứa đôi Gà lạc bầy kêu chíu chít Phụng lìa loan phụng lại biếng bay Xa em từ bữa Cơm ăn không đặng áo dài hở bầu Đôi gà lại mang đến ý tưởng hài hước, hóm hỉnh người nụ cười ý nhị dân gian - Gà già khéo ướp lại tơ Nạ dòng trang điểm gái tơ chồng - Trai thấy gái lạ quạ thấy gà - Gà béo bán bên Ngơ, gà khơ bán láng giềng - Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng Từ câu truyện thần thoại, cổ tích, truyền thuyết đến câu thành ngữ, tục ngữ, ca dao, phần cho thấy, gà hình ảnh gần gũi với đời sống người dân Việt Từ tinh tế quan sát, thâm thúy liên hệ bất ngờ đưa gà vào văn học dân gian ngày phong phú đặc sắc Đó minh chứng sinh động cho đa dạng việc khai thác vật quen thuộc để chuyển tải thành câu chuyện, kinh nghiệm quần chúng nhân dân Hình tượng gà vào lời ăn tiếng nói người Việt cách bình dị mà sâu sắc, đại diện cho tình đồn kết, tương trợ, mang lại ánh sáng, trí tuệ, niềm hạnh phúc, đồn tụ người Hình ảnh gà văn học dân gian lưu truyền qua bao hệ vô ý nghĩa, chuyển tải quan niệm, nhìn sự, mang nhiều giá trị văn hóa dân tộc tượng Đá Cơ sở hình thành biểu tượng đá văn hóa, văn học dân gian Cở sở hình thành biểu tượng đá văn hóa, văn học dân gian đề cập đến vai trị, chức đá đời sống Có thể nói rằng, đá chất liệu đầu tiên, gắn liền với hình thái xã hội nguyên thủy Từ thời xã hội nguyên thủy đá gắn với đời sống sinh hoạt cộng đồng người nguyên thủy phương diện vật chất phương diện tinh thần người Theo định nghĩa Đại từ điển tiếng Việt “Đá khống vật đặc, rắn, giòn, thường kết thành tảng lớn, hợp phần vỏ Trái Đất, dùng lát đường, vật liệu xây nhà cửa, cơng trình kiến trúc Là chất liệu gắn với bước chân chập chững người từ xã hội nguyên thủy sang xã hội văn minh, đá nơi cư trú người – hang đá, vừa công cụ sản xuất thô sơ thiết yếu vừa công cụ làm lửa người nguyên thủy” Từ thưở xưa, loài người biết sử dụng đá để phục vụ cho đời sống Đá có đặc điểm cứng người sử dụng độ cứng đá để tạo công cụ sắc bén tạo hiệu lao động, đá tham gia vào hoạt động sinh hoạt Người bình dân dùng đá phục vụ cho sinh hoạt hàng ngày người như để đánh lửa, dựng bếp, kê cột Đối với tầng lớp vua chúa dùng đá để xây dựng cơng trình kiến trúc như tơ điểm đền đài, cung điện, lăng tẩm Trong tầng lớp thượng lưu đá sử dụng với mục đích làm vật trang sức để tăng vẻ đẹp sang trọng, thể uy quyền Có thể nói, đá trở thành biểu tượng tinh thần đời sống văn hoá dân tộc Biểu tượng “Đá” tác phẩm văn học dân gian qua Sự tích “Hịn Vọng Phu” Lạng Sơn Nói đến ý nghĩa biểu trưng biểu tượng “Đá” ta thấy phổ biến đặc sắc với ý nghĩa sau Đá biểu tượng cho bền vững thủy chung, bền vững “trơ đá vững đông”; Đá biểu tượng cho thăng trầm, kín đáo hang đá, tảng đá lớn, vườn đá…; Đá biểu tượng cho nơi linh thiêng, cao quý nơi cửa thân linh; Đá biểu tượng cho nơi linh hồn trú ngụ đá hóa người, người hóa đá…; Đá biểu tượng cho nơi người sinh tái sinh trứng đá, hang đá Có thể nói rằng, từ biểu tượng ý nghĩa biểu trưng biểu tượng phong phú đa dạng Với ý nghĩa đá quan niệm văn hóa chuyển di vào văn học dân gian phong phú Trong phạm vi viết xin đề cập đến việc giải mã biểu tượng “Đá” với ý nghĩa biểu trưng biểu cho bền vững, thủy chung thông qua việc tìm hiểu Sự tích “Hịn Vọng Phu” Lạng Sơn Truyền thuyết tiếng Hòn Vọng Phu lưu truyền mảnh đất Lạng Sơn kể rằng Tô Văn Tô Thị hai anh em Thuở bé, lần vơ tình, người anh gây thương tích cho người em, lo sợ nên người anh bỏ biệt tăm Sau nhiều năm, không nhận mà hai người kết duyên vợ chồng Một hôm ngồi tâm với nhau, chàng nhận nàng em ruột Chàng cháy ruột gan, không muốn nàng biết thật Khi có lệnh quan lính, chàng đăng lính từ khơng trở Tơ Thị khóc hồi khóc Nhớ thương chồng day dứt, nàng bồng lên núi chờ chồng Năm tháng trôi qua với nỗi đau tuyệt vọng, thể nàng Tơ Thị hóa đá nhìn hướng chồng đi, từ người dân địa phương gọi tượng nàng Tơ Thị Sự tích nói nguồn gốc tượng đá nàng Tô Thị Lạng Sơn Tượng đá nằm phía bắc Thành phố Lạng Sơn, quần thể cảnh quan Động Tam Thanh Chùa Tam Thanh thuộc địa bàn Phường Tam Thanh, Thành phố Lạng Sơn Tượng đá Nàng Tô Thị đứng chếch sườn núi trước mặt biểu tượng cho lòng chung thủy son sắt người phụ nữ ngàn xưa Sự tích “Hịn Vọng Phu” bắt nguồn từ quan niệm người sinh từ đá hóa thân trở dạng đá Nó gắn liền với tục thời đá người nguyên thủy Nguyễn Thị Bích Hà nhận định rằng “Nếu khơng có tục thờ đá có chuyện người hóa đá Từ tín ngưỡng đó, vào văn học dân gian, đá mang nhiều ý nghĩa phong phú giàu nhân văn Đá trở thành biểu tượng bền vững thủy chung, hình ảnh người vợ chờ chồng đến hóa đá” Những câu chuyện khơng lưu truyền nơi xứ Lạng biên cương mà in dấu lòng người dân Việt hai câu ca dao tiếng thuộc phần văn học dân gian truyền miệng “Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa, Có nàng Tơ Thị, có chùa Tam Thanh…” Hình ảnh chùa Tam Thanh tượng đá Nàng Tô Thị Lạng Sơn Từ biểu tượng đá đời sống cồng đồng dân tộc Việt vào văn học dân gian cách tự nhiên mang nhiều ý nghĩa biểu trưng Trong xô bồ sống thường nhật, dấu tích sản phẩm đời sống văn hóa tinh thần mảnh đất quê hương mang giá trị văn hóa cao Trong giá trị tình cảm người xưa qua “gương mặt” đá Đó hóa thấn kỳ diệu người để minh chứng cho mối tình thủy chung, son sắt, bền vững, trường tồn thời gian Và biểu tượng đá vào thơ ca đương đại góp cho sơng núi, đất nước gương mặt thời gian “Những người vợ nhớ chồng cịn góp cho Đất nước núi Vọng Phu Cặp vợ chồng u góp nên hịn Trống Mái” Đất nước – Nguyễn Khoa Điềm Trở lại với biểu tượng đá chuyển di vào tác phẩm văn học dân gian, ta thấy tích “Hịn Vọng Phu”ở Lạng Sơn ta bắt gặp Motif “hóa đá” với hình tượng người vợ ơm chờ chồng đến hóa đá gọi “Đá vọng phu” hay “Đá trông chồng” lưu truyền dân gian nói chung Lạng Sơn nói riêng làm rung động trái tim người Bởi tình cảm vợ chồng kết thành “khối tình” thành đá hay nói cách khác là, đá “khối tình” thổi hồn thăng hoa từ câu chuyện bi đầy thương đau Kiểu truyện nhân vơ tình hay cịn gọi “motif loạn ln” – nhân diễn người huyết thống Nguồn gốc sâu xa chi tiết phản ánh quan niệm hôn nhân xã hội cổ, phản ánh bi kịch gia đình chế độ hôn nhân chuyển từ hôn nhân nội tộc sang hôn nhân ngoại tộc từ chế độ quần hôn sang chế độ nhân vợ chồng Tình tiết việc kể người vợ đứng ngóng trơng chồng, chờ chồng với kỳ vọng có sống đồn tụ hạnh phúc sau chồng xa Nhưng hạnh phúc không mỉm cười vớingười vợ, người chồng không người vợ hóa thành đá sau nhữngtháng ngày đợi chờ Người phụ nữ với chung thủy, âm thầm, đơn lẻ sống mỏi mòn để chờ đợi Nỗi đau, lịng tuyệt vọng hóa chị thành đá Bi kịch nói lên thân phận người phụ nữ – người chịu thiệt thòi, hy sinh nhiều xã hội Qua chi tiết này, tác giả dân gian sáng tạo hình tượng người phụ nữ với cảm thôngsâu sắc Nỗi đau, nỗi mong chờ phụ nữ thấu đến tận trời xanh,tạc vào sống người, nỗi đau lạnh đá, lâu bền đá Hòn đá biểu tượng bền vững, chống chọi với nghiệt ngã thời gian Hình ảnh người phụ nữ hóa đá trở thành “biểu tượng mang đậm chất nhân văn”, bền bỉ trường tồn mãi văn học nhân dân Ở đây, bi kịch người vợ truyền thuyết“Hòn Vọng Phu” bi kịch cá nhân mà nâng lên mang ý nghĩa phổ quát Và lòng son sắt, thủy chung người vợ bồng hóa đá trở thành biểu tượng cho phẩm chất tốt đẹp người phụ nữ Việt Nam Cùng với giao lưu tiếp biên văn hóa, Xứ Lạng nơi nằm địa đầu Tổ quốc có giao lưu đối thoại văn hóa với Trung Quốc Nằm vị trí đặc biệt vậy, Lạng Sơn điểm gặp gỡ biểu tượng Hòn Vọng Phu hai văn hóa Lãnh thổ nước ta mở rộng theo thời gian, từ Bắc xuống Nam, tiến dần phương Nam, ta lại bắt gặp truyền thuyết, tích Hịn Vọng Phu Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Trị, Bình Định, Truyền thuyết, tích địa phương mang chung hai môtif “vợ chồng chia ly” “trông chồng đến hóa đá” vơ danh hóa, tất mang chung tên gọi Hòn Vọng Phu, lưu truyền thơng qua hình thức ca dao truyện kể Tuy mang nội dung tương tự câu truyện kể chi tiết sống sinh hoạt ngày nhân vật, lý nhân vật người chồng thay đổi tùy theo địa phương mà gần gũi với đời sống cư dân Biểu tượng đá từ đời sống sinh hoạt thường ngày cộng đồng, với niệm tin tưởng, sung bái dân chúng với tín ngưỡng thờ đá người Việt Nam Biểu tượng đá trở thành biểu tượng với nhiều ý nghĩa biểu trưng mang đậm nhân văn sâu sắc Biểu tượng đá biểu tượng biểu trưng cho bền vững, thủy chung, son sắt dân gian hóa vào tác phẩm văn học dân gian Khi vào tác phẩm dân gian với tích “Hịn Vọng Phu” biểu tượng đá không đơn đá tự nhiên, công cụ sản xuất tác động vào giới tự nhiên mà biểu tượng đá nâng lên tầm khái quát cao biểu tượng tượng trưng cho phẩm chất tốt đẹp người phụ nữ Việt Nam son sắt, thủy chung Biểu tượng Cây si trong Văn học dân gian Mường Cây si già ngã ba đầu làng hay nơi đầu dốc, từ bao đời nay, sức sống bền bỉ mãnh liệt, lặng thầm chở che cho đất Mường, chứng kiến bao đổi thay làng Mường Tín ngưỡng si hịa lẫn vào phong tục tập quán, tạo nên sắc riêng văn hóa tộc Mường, biểu tượng lưu dấu tác phẩm văn học dân gian Mường Văn học dân gian Mường phong phú, gồm nhiều thể loại sử thi, truyện cổ tích, truyện cười, truyện thơ, tục ngữ, dân ca, , thể loại lại bao gồm nhiều tiểu loại khác Khảo sát tác phẩm văn học dân gian Mường, nhận thấy, si xuất với tư cách biểu tượng chủ yếu thể loại sử thi Đẻ đất đẻ nước dân ca dân ca nghi lễ tang ma mo lên trời dân ca giao duyên xường Trong thể loại, dạng thức xuất biểu tượng si khơng hồn tồn nhau, ý nghĩa biểu tượng có nét khác *Biểu tượng vũ trụ Cây si xuất kết thúc thời kỳ hỗn mang mờ mịt đất chưa có đất, trời chưa có trời, chưa có vạn vật, chưa có người Sự xuất si khởi đầu việc thiết lập vũ trụ, đặt trật tự giới Được sinh nhờ giao hòa đất nước, hai yếu tố khởi đầu thiếu sống, nên si mang chứa chức sinh sản Đất trũng ngấm nước, đất tơi Đất đồi ngấm nước, đất bở Cây si mọc lên rờ rỡ Cây si mọc lên nhanh nhanh 1 Cây si thần mọc khỏe lớn nhanh với sức sống mãnh liệt tầm vóc vũ trụ “Lấy si làm vũ trụ, người Mường xếp tri giác cảm tính lại thành hệ thống phản ánh tư triết học giới thân si nhìn thấy, sờ thấy giới mường trần; tán sum x nhìn thấy mà khó tới nơi, khó nắm bắt giới mường trời; rễ cắm sâu vào đất hay nước, ẩn dấu minh đầy bí hiểm giới pưa tịn 2 Trong quan niệm cổ truyền người Mường, vũ trụ chia thành ba giới bốn mường giới mường trần người mn lồi sinh từ si; giới mường trời giới trời; giới pưa tịn gồm hai mường mường vua khú mường ma Sự giao tiếp ba tầng giới người Mường dẫn giải qua vật nối si Do đó, si cịn thống giới 3 *Biểu tượng cho tiến hóa tự nhiên vũ trụ Việc si bị chết, biến thành mn lồi biểu nhận thức người Mường chu trình tiến hóa tự nhiên vũ trụ Cây si chết kết thúc chu trình tiến hóa vũ trụ bắt đầu chu trình phát triển Sự chết mở sống, cách tư quan niệm cổ truyền người Mường trình hình thành tồn sống chết Cây si héo rũ Cây si úa vàng Cây si mục Gốc si đổ Cành si ngã lấp đầy thung lũng Đầu si gãy vật lên đồi Chu 4 *Biểu tượng cho sống, phục hồi Có sinh phải tất yếu có chết có chết có sống lại, phục hồi Trong quan niệm xưa, phục hồi có nhiều dạng Có dạng giữ ngun hình hài Códạng hình hài cũ thay hình hài Có dạng thay đổi hồn tồn sinh sơi Sự phục hồi si Đẻ đất đẻ nước dạng thứ ba 5.Cây si chết, hóa thành vạn vật mn lồi vũ trụ 6; cành si sinh làng bản, cành si đổ xuống lại hình lên mường, nét phác họa địa vực cư trú người Mường trải rộng dài ra, hình thành nên quê hương xứ sở cộng đồng người Mường 7 Cây si không đẻ mường trần gian, không gian cư trú, sinh sống cộng đồng người Mường mà đẻ mường trời 8 Qua đây, ta nhận thấy quan niệm người Mường, đất trời có phân biệt mà khơng tách biệt, khơng gian ba cõi có phân tầng mà khơng chia cắt, thơng suốt với nhau, đất - nước thế giới pưa tịn nơi khởi phát Điều lý giải nghi lễ tang ma, “người Mường dẫn hồn người chết khắp ba cõi trần - trời - pưa tịn cuối lại để linh hồn sống nơi khởi phát - pưa tịn - gợi lên tái sinh mới”9 Cây si chết, gốc biến thành mụ Dạ Dần Từ mụ Dạ Dần, dây sinh sản nối phát triển Dạ Dần đẻ chim, chim đẻ trứng trứng nở người Mụ Dạ Dần si trở thành biểu tượng sống Từ hình thành quan niệm sống chết người Mường “Khi người sinh trần gian, lúc ấy, từ si mọc lên cành si xanh tốt, người cành si hình với bóng theo suốt đời Nếu người bị ốm đau cành si bị héo lá, người chết cành si chết, người trở thành chủ thể vũ trụ, si trở thành vật tổ tín ngưỡng dân gian Mường”10 Do vậy, si vật tổ, sinh mệnh người *Cây si mo lên trời Lễ tang người Mường thường có mo, sau nghi lễ nhập quan, phát tang nghi lễ mo Chữ mo dùng để giọng điệu mo, tác phẩm văn mo mo tlêu, mo lên trời, người chủ trì diễn xướng mo ơng mo Mo bao gồm nhiều nghi thức chặt chẽ chiếm nhiều thời gian toàn lễ tang người Mường Cho nên xưa kia, người Mường nói đến đám ma có nghĩa nói đám mo 11 Các tác phẩm mo thường diễn xướng lễ tang người Mường motlêu, mo lên trời Mo tlêu mo kể chuyện, phần diễn xướng tác phẩm sử thi Đẻ đất đẻ nước, thường người Mường dùng đám tang to người chết thường từ 75 tuổi trở lên Mo lên trời mo đưa hồn người chết lên trời, dùng tất đám tang, không phân biệt tuổi người chết Nội dung mo lên trời nhằm đưa hồn người chết đến cõi vĩnh mường ma Nhưng muốn thực điều đó, hồn người chết phải dẫn dắt ông mo dẫn hồn lên mường trời Linh hồn đưa lên trời phải qua ba chặng chặng đường chuyển tiếp, mường trời thấp, mường trời cao 12 Trong mo lên trời, si mang ý nghĩa biểu tượng cho linh hồn người Cây si vật tổ, sinh mệnh người, mà người Mường quan niệm người khơng may bị chết cành si linh hồn người mường trời chết Do đó, hồn người phải theo dẫn dắt ông mo lên mường trời gặp thần giữ si, vào vườn si, vườn số mệnh người thần giữ si trông coi chăm sóc, làm lễ phạt nhánh si ứng với úa héo, chết 13 Cây si mang ý nghĩa biểu tượng cho linh hồn người Hướng nghĩa thực chất lớp ngữ nghĩa biểu tượng si Đẻ đất đẻ nước thu hút vào mo lên trời để đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng cộng đồng Mường việc thực nghi lễ tiễn đưa người chết cõi vĩnh Nó phản ánh quan niệm cổ truyền người Mường cõi sống cõi chết, vũ trụ ba tầng bốn giới *Cây si xường giao duyên Xường, có vùng gọi thường - Hịa Bình, thể loại dân ca trữ tình người Mường, hiểu theo hai nghĩa -Nghĩa rộng xường điệu tiêu biểu, chủ yếu dân ca Mường, bao gồm xường chúc, xường kể, xường sắc bùa, xường giao duyên , thường hát dịp vui mừng nhà mới, chúc mừng đầu xuân, hát đối đáp giao duyên -Nghĩa hẹp xường lối hát giao duyên người Mường Song phổ biến cách gọi xường theo nghĩa hẹp tức hát giao duyên Theo nghĩa này, nói xường thể loại dân ca trữ tình người Mường chủ yếu nói đến phận xường giao duyên Trong phong tục cổ truyền người Mường, xường thường diễn có khách trai gái từ làng khác đến chơi Xường giao duyên hát vào ban đêm, nơi hát nhà sàn, nữ ngồi gian trong, nam ngồi gian Một xường trọn vẹn thường diễn nhiều đêm liên tiếp, hát đêm chưa hết, họ hẹn hát tiếp đêm sau Khi hát xường giao duyên, đôi bên phải tuântheo quy định chặt chẽ Hát xong đến khác, hát hết chặng hát tiếp chặng sau Một xường giao duyên thường trải qua nhiều chặng, sau lời chào, mời đôi bên xường vào chặng qua cầu, coi chặng thức bắt đầu xường đối đáp đơi bên nam nữ Ở chặng này, xường qua cầu hay nhất, người Mường Thanh Hóa ưa chuộng Qua cầu si Xường Qua cầu si gồm có nhiều lưu truyền phổ biến dân gian, người hát chọn hát Ở vùng Mường Thanh Hóa, nhiều người cao tuổi cho biết, nghệ nhân xường giỏi, vào xường, thường xường theo thứ tự sau Trước hết họ hát Qua cầu si bến 14, cách nói, cách diễn đạt hình ảnh cụ thể trực quan, ngụ ý muốn nói họ không ưa dối trá, xường với đến với phải thật lịng Cẩn thận hơn, họ cịn thăm dị xem có phân biệt giai cấp, sang hèn, giàu nghèo không, xã hội Mường cổ truyền phân hóa thành hai đẳng cấp , bên nhà lang, bên người dân lớp dưới, nên xường thường Qua cầu si dằng dặc 15 Lời xường đối đáp đôi bên sát ý, sát lời hàm ý nói đơi bên người hát với khơng có phân biệt giai cấp hay giàu nghèo, mà thật lòng muốn đến với nhau, muốn hát xường mượn tiếng xường để nói hộ lịng Sau đó, thường đôi bên hát bài Qua cầu si chằng chịt, Qua cầu si khéo bắc khéo đo , nội dung thể dụng ý muốn thăm dò tài 16 Trong thực tế, cầu dù lớn hay nhỏ vật nối khoảng cách trở ngại mặt không gian địa lý Người Mường cư trú vùng thung lũng chân núi vùng đồi núi thấp có nhiều khe, suối nên cầu đường có vị trí quan trọng sống sinh hoạt hàng ngày họ Cái cầu phương tiện để lại, trao đổi giao lưu tình cảm cộng đồng Trong xường giao duyên, lời xường đối đáp đầu tiên, coi thức vào xường, đơi bên nam nữ lời xường Qua cầu Chiếc cầu sử dụng biểu tượng không gian nghệ thuật có ý nghĩa tượng trưng để diễn đạt bước tình cảm lứa đơi Họ cho rằng, tình cảm lứa đơi, đường đến với có khoảng cách, khoảng cách không gian địa lý, song chủ yếu chưa hiểu biết nhiều phương diện như hoàn cảnh, giai cấp, lòng chân thật Sự độc đáo xường giao duyên lựa chọn cầu si Trong quan niệm người Mường, xường cũng mo ân huệ thần linh, mang tính thiêng trời, mà mang dấu ấn thần thoại nghệ thuật biểu hiện, khơng gian cầu si, thần thiêng, vũ trụ, vật tổ, biểu trưng sống Cầu si xường giao duyên trước hết biểu tượng cho trường tồn, bền vững, cầu tình cầu nghĩa vững bền lâu, cầu khởi đầu đường tình yêu, đường đời Do đó, cầu si cầu nối ba biểu không gian nghệ thuật không gian huyền thoại, không gian tâm lý không gian thực tương ứng với người tâm linh người thần, người bạn tình người đời thường Điều cho thấy, phương tiện nghệ thuật xường giao duyên mang tính quan niệm, hay bị chi phối quan niệm nghệ thuật người có giao hịa với giới thần linh sinh từ si Biểu tượng cầu si xường giao duyên tiếp biến ý nghĩa biểu tượng si sử thi Đẻ đất đẻ nước Khi vào xường giao duyên, biểu tượng si thể lối tư liên tưởng bình dị mà sâu sắc người Mường để chuyển hóa thành cầu si, để diễn tả tinh tế, xác cung bậc, cảm xúc tâm hồn người Do đó, biểu tượng cầu si xường giao duyên vừa có tiếp nối ý nghĩa biểu tượng si sử thi Đẻ đất đẻ nước vừa mang nét riêng Cây si xường giao duyên gần gũi quen thuộc trở thành đối tượng trữ tình câu hát giao duyên, trở thành biểu tượng không gian tình yêu 17 Từ việc khảo sát ý nghĩa biểu tượng si văn học dân gian người Mường, người viết rút nhận xét sau Cây si biểu tượng lớn, có vị trí quan trọng tâm thức quan hệ mật thiết với đời sống văn hóa tinh thần người Mường Biểu tượng si phát sinh từ cội nguồn văn hóa địa tộc người Mường thuộc giới tâm linh người Mường Trong văn học dân gian người Mường, biểu tượng si giá trị biểu đạt, tạo nên hình tượng nghệ thuật sống động, độc đáo góp phần khắc họa đời sống, phong tục tập quán, tín ngưỡng người Mường, mà lắng đọng biểu nghĩa khởi nguyên chuyển hóa tiếp nối từ lớp nghĩa cổ xưa Đẻ đất đẻ nước sử thi mô tả chặng dài lịch sử cộng đồng người, từ lúc người chưa xuất đến lúc trở thành cộng đồng Tác phẩm tranh ghép mảnh huyền thoại lịch sử kỳ vĩ, buộc phải bao quát tới hình thành vũ trụ Người Mường vận dụng biểu nghĩa khởi nguyên biểu tượng si vào thể loại mo lên trời, xường giao duyên tạo nên thống quan niệm biểu phương tiện nghệ thuật tác phẩm thể loại văn học dân gian Mường LUẬN Như vậy, qua tiểu luận người viết phân tích số biểu tượng cụ thể Văn học dân gian Biểu tượng nghệ Văn học nói chung Văn học dân gian nói riêng có vị trí quan trọng Có thâm nhập vào giới Văn học dân gian ta hiểu thấu đáo nét đặc thù nếp cảm, nếp nghĩ, nếp diễn đạt người, nét đặc trưng văn hóa Việt Nam, mối quan hệ gắn bó văn hóa Việt Nam văn hóa nước khu vực Biểu tượng nghệ thuật tồn Văn học dân gian với tính chất yếu tố rời rạc, đơn lẻ mà hình thành nên hệ thống hồn chỉnh với nội dung, ý nghĩa, vai trị, chức rõ rệt TÀI LIỆU THAM KHẢO 1, 6, 7, Vương Anh, Hoàng Anh Nhân, Sử thi đẻ đất đẻ nước, Ty Văn hóa Thanh Hóa xb, 1974 2, 3, 4, Bùi Văn Thành, Thế giới biểu tượng thần thoại mo Mường, Luận văn Thạc sĩ khoa học Ngữ văn, Trường Đại học sư phạm Hà Nội, 2005 Đặng Thái Thun, Mơtíp sáng tạo sử thi Đẻ đất đẻ nước, Tạp chí Văn học, số 4-1985 10 Hoàng Anh Nhân, Cõi người qua tín ngưỡng Mường Trong, Nxb Văn hóa Dân tộc, Hà Nội, 2007 11 Cao Sơn Hải, Văn hóa dân gian Mường góc nhìn, Nxb Văn hóa Dân tộc, Hà Nội, 2006 12 Vương Anh, Để hiểu thêm tác phẩm Đẻ đất đẻ nước, Sở Giáo dục Đào tạo Thanh Hóa xb, 1993 13 Hồng Anh Nhân, Mo lên trời, Nxb Văn học, Hà Nội, 1994 14, 15, 16, 17 Minh Hiệu, Tục ngũ dân ca Mường Thanh Hóa, Nxb Văn hóa Dân tộc, Hà Nội, 1999 18 Trần Lê Bảo – Giải mã văn học từ mã văn hóa – NXB Đại học Quốc Gia – 19 Nguyễn Thị Bích Hà – Nghiên cứu văn học dân gian từ mã văn hóa dân gian – NXBĐHSP – 20 Nguyễn Việt Hùng - Sự tích vọng phu tín ngưỡng thờ đá Việt Nam – NXB Văn hóa thơng tin – 21 Nguyễn Việt Hùng - Tục thờ đá tín ngưỡng Việt Nam 22 Jean Chevalier, Alain Gheerbrant – Từ điển biểu tượng văn hoá giới – NXB Đà Nẵng – Trường viết văn Nguyễn Du – 23 Trần Thị Mai Nhân – Đá tâm thức người Việt – Tạp chí phát triển khoa học công nghệ - Tập 18 – Số 2/2015 24 Hoàng Văn Páo chủ biên – Lễ hội dân gian Lạng Sơn – Sở Văn hóa thơng tin Lạng Sơn – H 2012 25 Nguyễn Như Ý chủ biên – Đại từ điển Tiếng Việt – NXB Văn hóa thơng tin – Hà ... luận người viết phân tích số biểu tượng cụ thể Văn học dân gian Biểu tượng nghệ Văn học nói chung Văn học dân gian nói riêng có vị trí quan trọng Có thâm nhập vào giới Văn học dân gian ta hiểu thấu... phối tất biểu tượng trời đất, từ tín ngưỡng đến văn hóa, đến văn chương, nghệ thuật Chương 2 Một số biểu tượng Văn học dân gian Biểu tượng Con trâu Trong kho tàng văn học dân gian Việt... nghĩa biểu trưng mang đậm nhân văn sâu sắc Biểu tượng đá biểu tượng biểu trưng cho bền vững, thủy chung, son sắt dân gian hóa vào tác phẩm văn học dân gian Khi vào tác phẩm dân gian với tích “Hịn - Xem thêm -Xem thêm PHÂN TÍCH CÁC BIỂU TƯỢNG TRONG VĂN HỌC DÂN GIAN,

phân tích văn học